Chào các bạn, mình ko học NEU nhưng ny mình học NEU ạ. Mình và anh quen nhau qua một người bạn, chúng mình yêu nhau cũng như bao cặp đôi khác thôi êm đềm, vui vẻ và hạnh phúc có hứa hẹn rằng cuối năm nay sẽ kết hôn. Nhưng rồi một hôm a cảm thấy cơ thể mình khác hoặc a đã thấy khác từ lâu nên đã nói chuyện với mình và mình khuyên a đi khám, a đi khám và kết quả thật buồn. A khó có con hay nói đúng hơn khả năng được làm cha rất khó, a đưa tờ xét nghiệm cho mình xem phần trăm tinh trùng sống của a gần như là ko có. Từ khi đó mình và a có nhiều lần ngồi nói chuyện với nhau hơn, mình thấy thương a và ko biết mình phải làm gì lúc này nữa, mình cố gắng động viên cả 2 rằng chỉ cần 2 đứa cố gắng, a cố gắng luyện tập kết hợp với chế độ ăn uống biết đâu sau này lại có kỳ tích.. mình bình tĩnh khuyên a như vậy nhưng trong lòng mình rất hỗn độn, mình tự hỏi sau này kết hôn nếu ko có con cái thì sẽ thế nào.. Mình và a nghĩ nhiều lắm, 2 đứa quyết định dắt nhau đi khám ở một bệnh viện khác với hy vọng kết quả khám lần trước sai, nhưng hy vọng cũng chỉ là hy vọng thôi, sau lần đi khám về a và mình cảm giác cả 2 bị một rào chắn gì đó mà ko giải thích được. A im lặng, mình gặng hỏi thì a nói: e có thể đừng bỏ a ngay lúc này được không? A nói thế làm mình thấy thương a. Những ngày sau đó của chúng mình trôi qua thật nặng nề. Tờ xét nghiệm của a, mình có gửi cho a trai mình (a làm bác sĩ) để hỏi xem sau này có thể vớt vát được gì ko, câu trả lời mình nhận được lại là Không kèm với câu a trai khuyên nên dừng lại, nhưng vì ko muốn bỏ dở những lời hứa với ny nên mình đã năn nỉ a đừng kể gì với bố mẹ của mình. Chắc vì a trai lo cho mình và đã nói với bố mẹ, ngay buổi tối hôm đó nhà mình đã có cuộc nc yêu câu mình dừng lại mqh này, mình nhất định ko đồng ý với đề nghị của bố mẹ và hôm sau bố của mình đã gọi điện trực tiếp yêu cầu ny mình chủ động chia tay với mình vì biết mình sẽ ko chủ động rời đi.. Một tuần sau a có nói với mình và nói muốn dừng lại, ko muốn mình phải cố gắng về những chuyện buồn.. nhưng mình thương a, bây giờ là một tháng mình ko nói chuyện với bố mẹ và a thì cứ xa lánh mình, mình thật sự ko biết phải chọn gia đình hay chọn a !

Cô và dượng mình kết hôn 30 năm nhưng không có con. Do lúc nhỏ dượng mình bị bệnh gì đó nên không thể có con. Mà hai vợ chồng sống với nhau hạnh phúc vui vẻ, cũng không nhận con nuôi. Và cô dượng mình sẽ hạnh phúc hơn nếu cả 2 cùng xuất viện khi âm tính với covid. Thật đáng tiếc là dì mình vừa ra đi do covid. Cách đó vài ngày là chị ruột của dượng cũng qua đời. Và ngày cô mình mất lại đúng vào ngày anh của dượng bị đột quỵ mất vào một năm trước. 1 năm mà mất tận 3 người
Khó có con thì thiếu gì cách. Kể cả không thể sinh con được thì có thể nhận con nuôi. Miễn sao sống cả đời với nhau vui vẻ hạnh phúc chứ con cái sau này có ở với mình mãi đâu
Chỗ cơ quan chị e làm! Có vợ Ck anh chị làm cùng . Chị đó bị u xơ, u nang,… nhiều bệnh lắm! Nói chung khả năng có con rất thấp, hầu như k thể luôn! Nhưng mà vc anh chị thì vẫn thương nhau 5 năm như k có gì xảy ra.Đúng là trời k phụ lòng người, sau 5 năm chị vợ có bầu , là 1 bé trai kháu khỉnh.