Mình nên làm gì bây giờ được nhỉ…

Hôm nay quả là một ngày dài đối với mình. Cả ngày vừa bận làm vừa bận trông con ốm mà 2h sáng vẫn nằm trằn trọc ko thể nào ngủ nổi. Muốn tâm sự nhưng lại chẳng biết bắt đầu kể từ đâu để mọi người hiểu rõ câu chuyện nữa. Đại khái kiểu chúng mình cũng yêu cưới và giờ có 1 bé trai 5th rưỡi. Chuyện bắt đầu từ lúc mình sinh xong chồng mình thay đổi khá nhiều từ một ng hay nói(đi làm về hay có vđề gì về đến nhà là đều kể cho mình nghe) biến thành 1 người chả nói năng gì về là im re có hỏi gì cũng ko nói. Có con thì xác định phải vấy vả bởi bọn mình ở xa và sinh đúng vào lúc dịch căng nên cũng chỉ có 2vc ông bà 2 bên cũng không giúp được mấy. Ấy vậy mà thức đêm con khóc hay gì cũng đều là mình làm. Mình vẫn tự nhủ là ừ thôi thì đi làm về mệt nên mình làm cũng được vậy. Ấy vậy mà cũng chẳng biết ý nữa đi làm về chỉ việc tắm rửa ăn cơm,ăn xong có 2-3 cái bát cũng để đó không rửa. Ngày nghỉ thì ở nhà chỉ chơi game rồi xem điện máy tính các kiểu con nằm cạnh khóc có khi còn chả thèm dỗ. Đỉnh điểm là hqua bé nhà mình do thay đổi thời tiết nên có sốt ho rồi khó chịu mà có mỗi 2mc ở nhà với bên ngoài gió to nên ko bế bé theo đi mua miếng dán hạ sốt với thuốc ltinh cần dùng luôn đc nên mình đã nhờ chồng mình mua để khi về có cái cho con uống thì chồng mình có nhờ đứa e gần đó mua rồi mang lại cho mình. Cứ tưởng biết con ốm con sốt ở nhà thì về sớm đây tan ca làm xong còn đi ăn uống nhậu nhẹt với mấy ng làm cùng tận khuya muộn mới về,về đến nhà thì say mèm ra rồi ng toàn mùi rượu leo lên giường đi ngủ nằm cạnh mà mình ko dám để con lại gần. Đây chả phải lần đầu nthe mà cũng rất nhiều làn rồi mình có góp ý thì toàn kiểu gạt đi rồi ko nói chuyện với mình rồi cứ kêu nói chuyện ko hợp thì nói lgi??? Ko hiểu kiểu gì luôn. Mình thật sự rất bực bao nhiêu dồn nén trong lòng như muốn vỡ bục ra vậy. Mình cũng có nói với bme mình rồi bme chồng mình nữa. Bme mình thì cứ bảo mình cố gắng nhịn để gia đình êm ấm rồi mình nên là ng chủ động nói chuyện để vợ chồng có chuyện để nói( bme mình toàn thế khiến mình cảm thấy buồn vô cùng luôn vì luôn đặt áp lực lên mình mỗi khi vc có mâu thuẫn). Còn bm chồng mình thì có nói chồng mình mà chồng mình ko chịu nghe còn dỗi rồi ko nghe đt mẹ chồng mình gọi nữa. Nói thật thì mình thương bme chồng mình lắm luôn nhất là bố chồng lúc nào cũng thương con thương cháu lúc nào cũng động viên mình cố lên rồi xin lỗi vì ko ở gần để giúp gì đc cho mẹ con mình cả. Lúc nào nói chuyện đt cũng dặn con mẹ con mình là cố gắng lên sau về gần rồi ông bà đỡ cho rồi dặn cháu phải ngoan để mẹ dọn dẹp nghỉ ngơi các thứ. Nói thật mấy lần mình cũng đã snghi đến việc giải tán mà bme mình thì cứ sợ ngta nó ra nói vào nọ kia nói thật là mình cũng mệt. Trong mqh này mình chẳng tiếc ng kia thứ mình tiếc là gđ chồng mình quá tốt. Mn cứ bảo là để con mình có bố nhưng thật sự mình thấy thà ko có còn hơn như thế này. Bgio mình chẳng biết phải làm như nào cho hợp lý cả đôi đường. Mn cho mình lời khuyên với ạ…

One comment

  1. Em chào chị ạ. Em chưa từng yêu, cũng chẳng có mối tình nào cả, vì mình xấu quá :)) với chẳng thông minh tài giỏi hơn ai. Em ko biết những dòng này có tốt có ích với c hay ko, nhưng e thấy c đang rất cần 1 lời khuyên. Lúc trước em có một suy nghĩ rất là bảo thủ trong tình yêu vì em lớn lên, xung quanh em toàn là những mối quan hệ ko tốt đẹp. Họ cũng yêu cũng lấy nhau kết hôn sinh con nhưng họ ko hiểu YÊU LÀ NHƯ THẾ NÀO cả. Đến một ngày em mới biết về tình yêu ( ko phải em có tình yêu đâu ạ :)) ) phát hiện ra thì ra tình yêu rất đẹp đó là một thứ gì đó có thể trường tồn theo thời gian xuyên không gian hàng thế kỉ nếu họ biết yêu là như thế nào. Rồi em để ý và tìm hiểu đến tình yêu, hôn nhân gia đình, sinh con và cả tâm lý con người khi yêu,…. đủ thứ lắm vì mê tình yêu đích thực quá rồi:)) Mỗi khi thấy báo đài có nhiều người của công chúng ly hôn em mới biết đc khi kết thúc mói quan hệ ko phải tôi sai hay anh sai mà là chúng ta ko hiểu được yêu là như thế nào.
    Như câu chuyện của chị. Lúc đầu anh và chị có thực sự hiểu yêu là như thế nào hay chỉ đến với nhau vì những thứ tốt đẹp (như ân cần, chu đáo, lắng nghe, chia sẻ, sự đẹp đẽ, vật chất, công danh sự nghiệp,… rất nhiều yếu tố) giá trị nó xuất hiện ra ngoài. Nhưng cái quan trọng nhất 9 là tình yêu đích thực, trái tim và linh hồn của 2 người cái khó để dùng mắt nhìn thấy chỉ có thể nhắm mắt mà cảm nhận thoi. Khi mối quan hệ giữa hai vợ chồng có vấn đề có người sẽ bỏ luôn vì hết duyên hết nợ, ko suy nghĩ gì cả đó có thể là đúng nhưng đó chưa chắc chắn là đúng hoàn toàn. Mỗi người mỗi khác, ai cũng có hoàn cảnh của riêng mình. giải pháp lúc này là chị và anh đã yêu đã lấy nhau và có cả con rồi, thì chị phải thật bình tĩnh, vì mình đã có gia đình nhỏ rồi. một người phụ nữ bản lĩnh trong trường hợp này có 2 suy nghĩ 1. là mối quan hệ giữa hai người sẽ giải quyết ra sau (ngồi lại nói chuyện lại), hãy cho tình yêu ấy một cơ hội nhé vì em đã từng yêu anh 2. là khi anh và chị ko còn sống chung vs nhau thì chị sẽ làm gì để chăm sóc cuộc sống của mình và con của mình. Và cái trọng trọng nhất là chị phải nhớ, tình yêu là mối quan hệ giữa 2 vợ chồng, chứ ko phải của ba mẹ mình hay ba mẹ chồng hay những người xung quanh, hay lời dị nghị. Mình sống cho mình đừng nên cuốn theo người khác để bỏ lỡ những điều tốt đẹp của cuộc sống này.
    “Không yêu thì thoi. Đã yêu thì đó là tình yêu sâu nặng” chân trọng mối quan hệ, chân trọng đối phương thì mới có tình yêu đích thực, sau này sẽ ko phải hối hận hay nuối tiêt. Nếu ko được hồi đáp thì cũng ko sau vì em ko hối hận vs lựa chọn của mình nên hãy suy nghĩ kĩ cái nào gọi là thích, gọi là YÊU, gọi là trách nhiệm.
    Chúc c có thể tìm ra giải pháp cho bản thân mình, cho gia đình nhỏ của mình. và hãy thật bình tĩnh lắng nghe bản thân chứ ko phải ai khác chị nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *