Mệt mỏi lắm các chị ạ.
Hôm nay chồng dặn em đi chợ mua cá rô phi về rán giòn chấm nước mắm chanh tỏi ớt ăn cho đã, lâu không được ăn nên thèm.
Em ra chợ mua 17k / 6 con cá, về rán giòn lên, sau đó làm nước chấm đợi chồng về để ăn. Mẹ chồng em thấy em làm bát nước chấm cay thì nói em:
– M làm cay vậy thì ai ăn, cả nhà có mình m ăn cay, m làm vậy để mình m ăn cho sướng à. M k muốn cho ông bà này ăn nưax đúng k ?
Em mới bảo:
– mẹ k ăn cay thì lát con rót bát nước mắm khác có sao đâu ạ.
Em chưa nói dứt câu thì bà nói em chẳng ra gì rồi gọi điện bảo chồng em về dạy lại vợ. Chồng em về đến nhà chẳng nói gì mà mẹ ck em cứ nói mãi. Chồng em tức quá bảo từ nay ăn riêng, ông bà thích ăn gì tự nấu mà ăn, khỏi phải chuyện bé xé ra to.
Nói xong thì mẹ chồng em bảo : m cứ vậy bảo sao vk m k coi tao ra gì, rồi bỏ đi lên tầng nằm.
Ủa, em đã làm gì sai các chị, chuyện chẳng có gì tự nhiên xé ra to, cuối cùng vk ck em cũng chẳng buồn ăn, 2 vk ck chở nhau ra quán ăn bát bún rồi về đi ngủ.
Buồn quá các chị ạ, tự nhiên có mỗi bát nước mắm mà nói em chẳng ra gì ?
