Có phải đây là cô gái trong truyền thuyết mình tìm kiếm

Tán được 3 tuần, hôm kia mới mời đc em đi ăn bít tết có điều hơi quê, mình quên mang ví. Lúc ăn xong gọi tính tiền sờ vào túi thì ko thấy ví đâu , xuống xe mở cốp xe ra cũng ko thấy ví, ban đầu tưởng mất, gọi cho thằng bạn thì nó bảo:

– Mày quên ví ở nhà này, mải chạy đi tán gái ko mang ví à?

Thì đứng cmn hình, mình có app nhưng trong thẻ hết tiền rồi 

 tháng nào rút ra tiêu tháng ấy hết sạch, trong thẻ còn có 400k. Em thấy mình có vẻ loay hoay thì em hỏi:

– Anh quên ví ạ?

– Ừa lúc nãy vội quá, anh sợ đón em muộn nên anh…

– Ko sao ạ, có gì anh cứ nói với em thôi, ko phải ngại, bữa này em mời nhé, bữa sau anh mời cũng đc mà.

– Thôi, tí về anh gửi tiền em.

– Ko cần đâu ạ, cũng ko tiện đường, anh phải đưa em về trước khi qua chỗ anh mà, anh ko phải ngại đâu, em cũng thi thoảng quên ví mà bạn trả cho mà.

– Ngại quá.

– Ôi anh ko phải ngại đâu, chuyện ấy ai muốn đâu, càng có cơ hội anh đc đưa em đi ăn mà.

Xong em cười, em rút trong ví ra tiền mặt rồi trả, lúc ra em còn nhìn mình cười lần nữa:

– Anh ko phải ngại đâu, khổ lắm, có mỗi chuyện ấy thôi mà.

Xong 2 đứa còn đi lượn lờ đi uống nước, đi chơi dạo phố thêm tí, em vẫn là người trả, cứ trả xong là “Anh ko phải ngại đâu!”…

Rồi mình đưa em về, mình cũng về, đến phòng thì mình nhắn:

– Hay em gửi stk anh ck cho.

– Dạ em nói là ko cần mà, anh cứ chuẩn bị tinh thần cho bữa sau đi là vừa, bữa sau em ăn nhiều lắm đấy, chỉ sợ anh ko lo cho miệng ăn của em đc thôi. 

Xong em để cái mặt “:v 

 :v” Tự dưng thấy vui. Đây có phải cô gái trong truyền thuyết mình tìm kiếm bấy lâu nay ko nhỉ, bình thường nhiều bạn lên bóc ph,ốt kiểu đi chơi ko mang tiền, rồi giả vờ quên ví…em lại ko như vậy, luôn tươi cười rồi nói “Anh ko phải ngại”…xong còn khăng khăng muốn đi chơi với mình, bữa sau mình mời lại cũng đc…giờ tìm đâu ra. Phải tán = đc mới đc 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *