BÀ BÉO MANG THAI [TRIGGER WARNING, NSFW, 18+]

Khoảnh khắc “ỐI GIỒI ÔI ĂN LỒN RỒI” tồi tệ nhất của bạn?

_____________________

Cảnh báo: Không đọc khi đang ăn, có tiền sử về bệnh tim, không thể chịu được những thứ kinh tởm.

[Trans: NSFL thế cho ngắn gọn :< ]

EDIT: Không. tên của tài khoản reddit này chả có liên quan tí gì đến câu chuyện mà tôi kể cả, với nữa là đây cũng là acc chính. Lúc mà tôi vừa mới đẻ xong đứa con gái đầu lòng (trộm vía con bé cực kì khỏe mạnh và xinh xắn) thì tôi mới nghĩ ra được cái username này thôi.

Tôi bắt đầu câu chuyện nhé.

Một bệnh nhân siêu béo phì đã tới bệnh viện của tôi và phàn nàn về những cơn đau ở vùng bụng dưới và ở âm đạo và sốt cao.

Lúc mới đầu khi bác sĩ thực hiện việc kiểm tra thì phát hiện có một thứ gì đó nằm ở phía bên trái phần bụng dưới của bà ta. Vì quá mập nên bà ta không thể chui vừa vào phòng siêu âm nên chúng tôi phải thực hiện tất cả mọi thứ ở phòng cấp cứu.

Lúc đầu chúng tôi siêu âm bằng máy thường thì không phát hiện được điều gì hết, bởi vì máy nó chả thể xuyên qua 320kg thịt mỡ để dò ổ bụng của bà ta. Vì thế bà ta phải chấp nhận việc siêu âm qua âm đạo.

Thế là bác sĩ và khoảng 30 y tá bắt đầu thực hiện nâng bà ta lên một cái bàn trong phòng và đưa bà ta về tư thế chuẩn (đặt hai chân lên bàn đạp và đưa người ngả về phía sau) để có thể siêu âm dễ dàng. Bạn nghĩ việc mỗi người phải lật một phần ngấn mỡ của bệnh nhân và dồn sức để nâng bệnh nhân len giường bệnh là một việc khá là khó chịu sao? Tôi đã nói với các bạn việc bà ta là MỘT CON CÁ VOI MẮC CẠN chưa?

Lúc đó, các nhân viên y tế bắt đầu dịch chuyển phần thịt và ngấn mỡ ở đùi, để khiến phần chân của bà ta banh ra. Mỗi bên đùi là có hai người, một người giữ phần thịt nhão ở đùi, và một người giữ phần thịt ở bụng. Hôm ấy tôi là người chịu tránh nhiệm giữ và đưa đồ nghề cho bác sĩ chịu trách nhiệm ca này. Cơ mà ổng rời phòng từ sớm rồi. Ổng nói với tụi tôi là khi nào biết được cái đéo gì đang diễn ra và sắp xếp tư thế bà ta ổn thỏa rồi hẳn réo tên ổng.

Và thế là chúng tôi phải tay xách nách mang đống mỡ tầy huầy kéo căng cao thật cao để tìm đường vào chiếc bẻm múp rụp của bà ta. Đến khi chúng tôi vạch ra được thì, ỐI DỒI ÔI CÁI MÙI KINH TỞM DỊ HỢM NÔN MỬA THỐI HOẮC XỘC THẲNG LÊN NÃO CỦA CẢ EKIP TRONG PHÒNG. Này nhé, hồi bé tôi đây là chân chạy vặt và bón phân cho một cửa tiệm hoa, đã thế còn phải làm việc cho nhà xác vào năm thực tập bác sĩ. Tôi đã ngửi mùi thối rữa hàng năm trời, đã ngửi thấy hàng vạn mùi đủ để khiến con người ta sởn gai óc trong bao năm, đã nhìn thấy nhiều trạng thái phân hủy của cơ thể con người. Tôi đã đi săn, đã đi câu, gia đình tôi sở hữu nông trại chăn nuôi gia súc, gia cầm và cả giống lợn. Tôi đã trét nước tiểu nai khắp khuôn mặt. VÀ TÔI THÀ TẮM CỨT HEO PHÂN BÒ CÒN HƠN PHẢI TRẢI QUA CHUYỆN NGÀY HÔM ĐẤY.

Phần đùi trong và bẻm của bả có thứ nước nhờn bóng màu nâu đen kịt. Động nghiệp của tôi đứng tụm xung quanh bả mà trông đứa nào cũng muốn mửa con mẹ nó vào cái khẩu trang đang đeo. Mấy mẹ bên kỉ thuật là người đầu tiên tỉnh giấc sau cơn mê 2 giây mà tưởng chừng là cả một cuộc đời trong cái thứ mùi được lấy ra từ cơn ác mộng tồi tệ nhất của bạn, mấy mẻ ấy chạy khắp nơi, nhốn nháo gào thét tìm kiếm thứ được gọi là tinh dầu bạc hà. Tôi cút xuống trạm y tế bên dưới và thủ trong người cả lốc cho mọi người, rồi tức tốc chạy đi tìm gặp chủ nhiệm khoa để thông báo tình trạng bệnh nhan.

Và ừ, lúc ấy tôi vẫn đéo biết chuyện gì đang xảy ra. Tôi chả thể nhìn thấy gì hơn ngoài một núi thịt mỡ kèm da và vài ông đồng nghiệp đang cố gắng suy nghĩ cách để giải quyết vấn đề này. Sau khi tôi chạy về phòng với thầy trưởng khoa đang hộc tốc chạy phía sau thì mọi người đã chạy trốn hết vào góc phòng, và chị nhân viên bên phòng Kĩ Thuật trông như già đi tận 20 tuổi trong 10 phút tôi chạy đi tìm Chủ nhiệm khoa vậy á.

Thầy tôi chạy vội vào phòng và bắt đầu hỏi chuyện đéo gì đang diễn ra với cái mùi hôi thối kinh dị xộc thẳng lên cánh mũi đang phập phồng vì sợ hãi. Và nên nhở rằng, mụ béo vẫn đang gào mồm rằng mụ ta muốn về nhà, mụ ta đói và chúng tôi tốt hơn là làm nhanh để bà ta về và tống cái gì đó vào mồm.

Bạn biết mụ ta bị gì không? Bằng một cách thần kì kinh khủng nào đó, có một người đàn ông nào đó đủ tuyệt vọng để bum ba là bum với bà ta. Cái thứ dịch nhầy rắn đen kịt mang mùi phân hủy nặng ở phần bụng dưới của bà ta là những gì còn sót lại của một bào thai. Bà ta có thai nhưng cơ thể béo phị của bà ta đã cắt đứt thai kì, nhưng vì bà ta quá mập nên bà ấy chẳng hề nhận ra rằng mình đang mang thai và bị sẩy thai luôn ấy. Đứa bé thì đã bị phân hủy trong khoang tử cung, và một phần của nó trôi nổi trong dạ con của bà ta.

Sau khi có được kiểm nghiệm từ bên Kĩ thuật, họ phải đẩy bà ta qua bên phòng phẫu thuật để cạo hết phần còn sót lại của đứa bé trong người bà ta và điều trị bà ta với kháng sinh cấp độ IV. Theo nguồn tin tôi hóng được thì bà ta phải ở trong viện ít nhất là 1 tuần. Một phân fkhác tôi không muốn quan tâm chuận này và cầu bình an cho những ai phải chăm sóc bà ta.

Và đấy là câu chuyện kinh hãi của tôi về những gì đã diễn ra trong kì thực tập của sinh viên ngành y – và khiến tôi phải suy ngẫm lại vê flựa chọn của đời mình.

Dài quá không đọc: – Một bệnh nhân siêu béo phì có thai chết lưu. Mùi phân hủy của cái thai khiến mọi người trong ekip mém tí lăn ra co giật và sùi bọt mép và khiến tôi phải suy ngẫm về lựa chọn của đời mình.

Nước tiểu nai được sử dụng trong việc săn bắn là vì để chúng không đánh hơi được mùi của con người. Nước tiểu của nai cái cực kì thu hút nai đực.

>u/[deleted] (35 points)

Tao vừa mới đặt miếng sandwich và lướt Reddit…

>>u/fatmama923 (22 points)

Xin lỗi ông nha. (Trans: Sorry not sorry)

>u/dundoniandood (1.5k points)

Bạn ơi, tôi đã đọc vài cái askreddit bản kinh dị về chuyện y khoa rồi nhưng cái của bạn kinh khủng vãi lìn. Bạn đã trải nghiệm thứ mà 95% các sinh viên y khoa chắc chắn là sẽ đéo bao giờ trải nghiệm trong ngày đầu tiên đi thực tập đâu.

>>u/Gordon_Freeman_Bro (506 points)

Chuyên viên y tế có kinh nghiệm 20 năm đây. Chuyện này gớm vãi dã man, và tôi thề là trong đời tôi đã thấy nhiều thứ khá là gớm rồi đấy.

_____________________

Dịch bởi #ThienNhi

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *