Tyler sinh ra đã bị nhiễm HIV do truyền từ mẹ. Cậu phụ thuộc vào thuốc men từ khi cậu mới chào đời, đôi khi phải dùng đến máy thở oxy. Tuy nhiên, Tyler không chịu đầu hàng căn bệnh chết người này dù chỉ trong khoảnh khắc. Những người làm việc ở bệnh viện nơi cậu bé điều trị thường thấy cậu ở sân sau chơi với chiếc ba lô đầy thuốc, đôi khi còn có chiếc xe đẩy với một bình oxy giúp cậu thở.
Niềm vui rằng mình còn sống đã đem lại năng lượng cho Tyler và làm chúng tôi kinh ngạc. Mẹ Tyler thường đùa rằng vì cậu chạy nhanh quá nên cô phải mặc cho cậu chiếc áo màu đỏ. Như thế, khi nhìn qua cửa sổ tìm cậu, cô có thể nhanh chóng nhận ra con trai mình.
Căn bệnh quái ác này cuối cùng cũng đánh gục những người mạnh mẽ như Tyler. Cậu bé ốm nặng và thật không may là mẹ cậu cũng vậy. Biết không còn thời gian nữa, mẹ Tyler động viên con trai rằng: sau khi chết, cô vẫn sẽ ở bên con trai mình.
Vài ngày trước khi chết, Tyler gọi tôi lại gần giường bệnh và nói thầm :” cháu có lẽ sẽ chết sớm, cháu không sợ đâu. Khi cháu chết, cô mặc cho cháu chiếc áo màu đỏ nhé . Mẹ cháu hứa sẽ lên trời cùng với cháu. Khi mẹ cháu lên đến đó, cháu có thể đang chơi, và cháu muốn mẹ cháu nhận ra cháu ngay “.
