LÀM THẾ NÀO ĐỂ LÀM BẠN TRAI CỦA MỘT CÔ GÁI TỪNG BỊ CƯỠNG H.I.Ế.P?

Tôi là chồng của một cô gái từng bị cưỡng h.i.ế.p. Chỉ là cô gái ấy đã không còn nữa.
Cô ấy bị theo đuôi vào nhà rồi bị cưỡng h.i.ế.p, cô ấy liều mạng giãy giụa, bụng bị đâm một dao, là vết thương chí mạng.
Lúc tôi về đến nhà, cảnh sát đã đứng đầy ở cửa, rào dây xung quanh nhà, cảnh sát đứng cửa hỏi tôi và người bị hại có quan hệ như thế nào, sau khi có được đáp án thì anh ta hét vào phía trong: Chồng của người bị hại tới rồi.
Lúc nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp của cô ấy một lần nữa thì đã là ở trong bệnh viện rồi, đang lạnh lẽo nằm đó, tôi nhìn gương mặt trắng bệch của cô ấy, khóc đến mức không để đứng dậy được. Chắc chắn là đau lắm nhỉ. Cô gái mà tôi nâng niu trong lòng bàn tay, sao tội phạm lại nỡ mà xuống tay chứ.
Sau đó trở về nhà, trong nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ giống như trước khi tôi đi làm vào ngày hôm đó. Chỉ là vật còn người mất. Tôi phát hiện ra nhật kí mang thai cô ấy để lại trên bàn. Mới viết được ngày đầu tiên. Hình dán trên đó rất đáng yêu. Tôi nhớ ngày hôm đó cô ấy gọi điện cho tôi: Tan làm thì về nhà sớm nhé, muốn cho anh một tin mừng.
Tôi lại ngồi xổm trong góc nhà khóc không đến mức thể đứng dậy được, rồi tê liệt ở đó cho đến tận tối.
Chống đỡ qua những ngày tháng đau khổ mượn rượu giải sầu, sau này phải cố gắng mà sống tiếp thôi, sống thay cho cô ấy và cả cục cưng chưa từng thấy mặt nữa.
Hung thủ bị bắt rồi, chết rồi, nhưng anh ta không có ý hối cải. Anh ta nói sau khi vợ tôi bị cưỡng h.i.ế.p thì có cầu xin anh ta, xin anh ta tha cho đứa bé một mạng, cô ấy sẽ không báo cảnh sát. Có điều, có lẽ là anh ta không có trái tim, nên đã không buông tha. Cô ấy mới 23 tuổi.
Những chàng trai ghét bỏ bạn gái vì họ từng bị cưỡng h.i.ế.p, hãy trân trọng đi. Nhân sinh như kịch.
Tôi bằng lòng dùng mọi thứ để đổi lấy cô gái từng bị tổn thương của tôi trở về, sau đó sẽ nói với cô ấy một tiếng xin lỗi: Đã không chăm sóc tốt cho em, kiếp sau còn gặp lại, anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt.
……. (Update)
Thật sự rất cảm ơn lời chúc phúc của mọi người. Tôi đã vực dậy tinh thần, cố gắng sống tiếp rồi, tôi và cô ấy đều là người lạc quan. Cũng chúc những người tốt bụng nhìn thấy câu trả lời này sẽ vạn sự như ý.
Bây giờ nhớ lại chỉ cảm thấy trống rỗng thôi, cũng không còn oán trời trách người, oán giận cuộc sống bất công nữa rồi.
Tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ cô gái có gương mặt tròn tròn nhỏ nhắn đó, và cả dáng vẻ cười ngốc nghếch của cô ấy lúc cầm bút vẽ tranh nữa. Chúng tôi đã cùng nhau học mảng hoạt hình lúc du học Nhật Bản.
Từ nay về sau, cảnh đẹp trên thế gian này tôi sẽ ngắm thay cô ấy, những món ngon tôi sẽ thay cô ấy nếm thử, giấc mơ cô ấy chưa hoàn thành tôi sẽ vẽ thay.
Cùng nhau cố gắng nhé. Tôi sẽ không update nữa. Cảm ơn mọi người lần nữa.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *