1. Lúc mà memes chưa có thịnh hành thì tôi đang học cấp 3. Có một ngày đi học, tôi làm bạn cùng bàn tức giận. Thế là cô ấy chẳng hề để ý đến tôi, tôi đành viết mấy chữ “đừng giận nữa nhé” lên giấy để xin lỗi cô ấy. Vì để làm không khí ấm áp hơn, một người thông minh như tôi đã đưa chữ “giận nữa nhé” thành một cái mặt mếu. Một thiên phú hội hoạ như tôi đã vẽ ra bức hình như sau (hình trong ảnh).
Ai mà biết được, bạn cùng bàn xem xong thì khóc luôn
. Là vì cảm động tới khóc sao? Hình như nhìn không giống lắm, tôi có hỏi cổ cũng không trả lời.
Thế là đến ngày thứ hai, cô ấy bớt giận rồi thì tôi mới hỏi cô ấy tại sao lại khóc. Cô ấy bảo: “sao cậu mắng tớ??”, tôi mới vội vàng giải thích: “tớ làm sao có thể mắng cậu được? Tớ chả bao giờ mắng người cả, lại nói tớ mắng cậu cái gì rồi?”.
Thế rồi cô ấy mới bảo: “cậu mắng tớ không cần mặt mũi (ý là không biết xấu hổ)”.
2. Tôi nghĩ rằng bạn học của tôi gửi memes của tôi vào trong nhóm chat, dù sao thì tôi cũng không vui lắm, gần như là trở mặt với cậu ấy.
Về sau nói rõ ra thì cậu ấy ngơ ngác bảo rằng: “Ơ, tớ gửi đâu phải ảnh của cậu đâu!”.
Tôi: “Cậu nghĩ tôi không nhận ra ảnh của tôi à?”.
Kết quả là…. đúng là không phải thật, cậu ấy gửi cho tôi ảnh của bạn học cũ của cậu ấy, trông khá là giống tôi. Eo ôi, quê~
3. Năm đó đi Bắc Kinh tìm bạn chơi thì cậu ta đi làm rồi, để lại tôi một mình ở nhà. Gần đến buổi trưa cậu ấy nhắn tin cho tôi: “không muốn nấu cơm hoặc không muốn ra ngoài ăn thì đặt đồ về nhà đi”.
Lần đầu tiên xuống núi, chả biết cái gì nên hỏi cậu ta đặt như nào? Cậu ta bảo đói chưa thì tôi rep là đói rồi, rồi cậu ấy tiếp tục nói: “thế cậu đặt đồ ăn đi” rồi gửi cho tôi địa chỉ nhà cụ thể.
Tôi lúc đó nào hiểu tự dưng nhắn địa chỉ nhà làm gì, bảo cậu ta: “nhắn cho tớ có tác dụng gì, tớ đi đâu để đặt đồ ăn á?”.
Thế mà cậu ta vẫn rep lại là “đói chưa”. Đói chết gòi nè, đến cuối cùng thì cậu ta đặt món hộ tôi.
Đó là lần đầu tiên tôi biết cái thứ gọi là ship đồ ăn về nhà, tôi nhìn thấy trên hoá đơn một dòng chứ “Đói chưa” thì mới vỡ lẽ. Hoá ra “Đói chưa” là tên ứng dụng đặt hàng…. (app Ele.me hay là 饿了么 của Trung Quốc)
Để nick A-fan (A là tên thần tượng) . Fan A vào chửi là mạo danh A để tính đi lừa đảo hay gì ??? Sau đó tôi bỏ nick luôn :)))
Hồi trước tôi toàn viết tắt body shaming là BDSM.
Chưa đu idol thì chỉ hiểu OTP là mã xác nhận :)))
- còn tui tưởng nó là Ô long T Plus
- toi còn liên tưởng tới quảng cáo Tam Thái Tử – nước tương không có OMCPD3
- thế OTP là gì ạ
- – one true pairing = ship couple :)))
Mình bị ghiền sữa bột nên mua về ăn. Mẹ vào phòng thấy nên lúc nào cũng tra hỏi bảo ” Mày giấu cháu tao ở đâu?”.
Join vào 1 gr phim Thái, thường tui chỉ cmt dạo cho mấy cái bài hỏi tên phim thôi. Đợt đó đăng bài về Buppesannivas nhưng lại bị admin xoá mà k giải thích lý do, trong khi bài đó tui k hề vi phạm quy tắc gì cả vì nó vốn có tính chất recommend cho mấy người ngóng phim đọc tiểu thuyết trc đỡ tốn công tìm link. Vài ngày sau tui re-up lại cái dc duyệt, kèm theo bài là câu “mong ad duyệt vì k biết trc đó bài đăng vi phạm gì mà admin k duyệt + chặn luôn cmt”. Xong 1 đám nào đó ở đâu vào hội đồng nào là ăn ở sao mới bị thế, mài xài acc clone tận 5 cái, có lớn mà k có khôn… và tất nhiên chửi lộn 1 hồi tui out luôn. Sau khi lượn lờ mới thấy có người bóc phốt là admin gr đó chuyên gia đăng sai thông tin, phim đài 3 mà nó ghi đài 7, ngta nhắc nhở cái nó nhào vô chửi :))) 1 ngày sau đó con admin hội đồng lấy 1 acc khác tìm tui để xin lỗi, mà cũng k hẳn là xin lỗi, đại loại: em k biết ai xoá bài chị vì trong nội bộ admin có lục đục, ngta tìm cách chia rẽ, chắc người đó xoá á :)))=> 1 lần và mãi mãi, tui tưởng page/gr mình qli văn minh thì ngta cũng thế, ai dè
Tôi nhớ năm lớp 7 làm bài thi giữa kỳ môn toán, tôi còn nghĩ là thời gian dư dã nên thư thả làm cuối cùng ai ngờ chưa kịp làm xong còn chưa ghi tên. ulatr lúc đó quáng quá ghi đại ngày phát bài thầy chủ nhiệm đọc tên bài ktra của tôi từ Hân thành Hán, thế là biệt danh này tới giờ vẫn còn theo tôi
Nhìn BDSM đọc thành ” bê đê sức mạnh ” xong kiểu: ??? bê đê sức mạnh là cái gì má?
Mẹ tôi trẻ lắm gu ăn mặc cũng rất xì tin, được hơn cái nhìn tôi thì già xấu=)). Hôm tết năm ngoái tôi lấy tiền lì xì dẫn mẹ đi ăn lẩu băng chuyền thì vô tình gặp chị ny. Gớm khổ thế là hiểu lầm tôi với mẹ, xong tận vài ngày sau chị ta quê quá xin lỗi tôi=))
Hồi đó đi xe bus về nhà vì đi học xa, hôm đấy khá là thẫn thờ và không tập trung. Leo lên xe xong bác lơ xe đi lại thu tiền vé, tay vô thức thò vào ngăn nhỏ của balo, lôi ra 1 miếng bvs, ulatr muốn đội quần luôn vậy đó. Từ đó trở về nhà luôn trong tình trạng tỉnh táo :))
Lớp 10, đi giặt khăn lau bảng. Nvs nữ hết nước, mà tầng mình học tận lầu 3, lười xuống nên thôi qua nvs nam đỡ. Mấy bạn nam đi ra mình hỏi còn nước kh cho xin tí giặt bông bảng với, mấy bạn kêu vô đi không có ai. Mình vô luôn, giặt xong vừa bước ra khỏi nvs mình gặp thầy cn. Em nhìn thầy, thầy nhìn em, hên vô tiết trống đánh nên 2 thầy trò trước sau về lớp =))))
Năm mình học lớp 7 phải vào sài gòn để mổ amidan, dô mổ xong thì ở trọ của chị mình, mà mổ xong bác sĩ dặn ko cho nói trong 1 tuần, cái bữa nọ cô chủ nhà vào thu tiền trọ, chị mình đi làm, còn mình ên mình ở đó, cái mình viết giấy ghi là chị con đi làm rồi, khi nào chị về con sẽ báo lại, xong hình như cô tưởng mình bị câm, cô gật đầu với ánh mắt thương cảm gòi đi ra, cái mấy ngày sau chị mình kể tự nhiên tháng này đc giảm tiền trọ