#1. Hồi tui mới ra trường, năng nổ nhiệt huyết, luôn muốn nhận được sự đánh giá của tất cả mọi người. Vì vậy, khi có đồng nghiệp nhờ tui làm việc này việc kia giúp họ, tui đều dễ dãi đồng ý, thức khuya và làm việc chăm chỉ, cuối cùng nhận ra ủa đây đâu phải trách nhiệm công việc của tui.
Tui vẫn còn nhớ cuộc hội thoại giữa tụi tui luôn là như thế này:
“Em ơi, chị nghe sếp nói em đã làm xong việc rồi. Chị có xíu việc bận, mà công việc còn dở dang, em giúp chị nhé, công việc cũng dễ thôi mà”.
Nghe giọng ngọt như mía lùi của chị, tui gật đầu cái rụp, quyết tâm cày đến 10 giờ tối cho xong việc của chị mới về. Mọi chuyện tưởng chừng như rất vui vẻ, nhưng thực tế từ lúc đó tui đã bắt đầu làm quá nguyên tắc của mình, cũng bắt đầu tự cho mình cái quyền không thể từ chối đồng nghiệp.
#2. Sau này khi đã đi làm được một vài năm, tui lại tiếp tục bắt gặp các em sinh viên mới ra trường cũng chăm chỉ nhiệt tình, muốn nắm bắt cơ hội, muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các anh chị đồng nghiệp bằng cách…làm thêm việc cho các anh chị. Tui vẫn còn nhớ có một lần bộ phận tui tuyển được một bạn sinh viên giỏi lắm, bạn tốt nghiệp sớm, siêu nhiệt tình. Bạn gần như chưa bao giờ từ chối ai, ngay cả khi việc đó khiến bạn phải thức khuya, phải ở lại làm thêm giờ.
Có một lần đi liên hoan, tui thương tình tỉ tê với bạn rằng “em đừng nhiệt tình như thế, không phải tất cả sự nhiệt tình đều sẽ được khẳng định”, tất nhiên bạn không tin.
Thế rồi có một lần, bạn giúp một anh đồng nghiệp bên bộ phận Marketing xây dựng kế hoạch hoạt động, trong khi công việc của bạn vẫn còn đang dang dở. Bạn lặng lẽ né tránh ánh mắt leader, lén lút háo hức muốn giúp phòng Marketing hoàn thành kế hoạch, tuy nhiên, bạn cũng sợ chuyện bị bại lộ, vì vậy, trong lúc hoảng loạn, bạn đã làm sai phần tổng hợp dữ liệu cho bộ phận Marketing.
Kết quả thì ai cũng rõ, bộ phận Marketing bị phê bình trong cuộc họp hàng tuần, tuy nhiên sau cuộc họp, không một ai đến an ủi bạn, người ta chỉ đến trách mắng bạn mà thôi. Trước khi rời công ty ngày hôm đấy, bạn đến bàn tui, vừa khóc vừa tâm sự với tui rằng bạn cảm thấy bất công, bạn không hiểu.
#3. Nhiều người luôn quan niệm rằng, không làm thêm việc giúp đồng nghiệp bằng nghĩa với việc chúng ta không chủ động, không hòa nhập với tập thể. Theo tui, đây là một tư duy hoàn toàn sai lầm.
Tui nghĩ bạn có thể áp dựng một số biện pháp từ chối tế nhị trong từng trường hợp như sau:
- Đồng nghiệp có quan hệ bình thường đề nghị: Khéo léo đưa ra nhận xét rằng nếu anh/chị làm nhiều cái này hơn thì sẽ thành thạo thôi. Hôm nay em có viêc, em chỉ có thể góp ý anh chị nên sửa đổi những đoạn này đoạn kia, nhưng anh/chị nên tự làm.
- Đồng nghiệp có quan hệ cực tốt đề nghị: Nếu gặp phải trường hợp này, hãy nhớ trước tiên phải định hình xong giá trị của sự giúp đỡ của bạn. Bạn có thể nói trước với họ mình sẽ hoàn thành công việc cá nhân trước, sau đó sau giờ làm việc có thể ở lại thêm 15-30 phút hỗ trợ mọi người. Hãy tự đặt ra mốc thời gian giúp đỡ phù hợp với lịch trình của bạn để không ảnh hưởng tới công việc sau đó.
- Sếp của phòng ban khác đề nghị: Thông báo rõ với vị sếp đó lượng công việc mà bạn đang phải làm, đồng thời nhấn mạnh công việc của bạn cần có sự phân công của sếp bạn, hãy hỏi ý kiến của sếp bạn trước. Ưu điểm của việc này là giúp sếp của phòng ban đó biết được nhiệm vụ bạn đang thực hiện, đồng thời sẽ khiến bạn không phải nghĩ cách từ chối sao cho không “mếch lòng” cấp trên vì lúc này vấn đề đã được chuyển sang cho sếp bạn giải quyết.
Hy vọng bài viết này có thể giúp ích cho các bạn.