Tốt thôi thì chưa đủ anh à…

Yêu 6 năm, từ lúc còn là sinh viên năm nhất đến lúc ra trường 2 năm. Mình nói thật mình là con trai nhưng hi sinh rất nhiều cho bạn gái, mình thì ko phải lo tiền ăn học, bố mẹ lo cho hết rồi nhưng vẫn đi làm để có tiền tiêu vặt thêm. Từ lúc có n.y thì tiền mình làm ra dành hết cho n.y, chi những khoản là

Đi ăn đi chơi mình bao tất

Mua quà cho n.y

Thi thoảng còn cho n.y tiền tiêu vặt.

Ngoài ra thì ngoài lúc đi học, đi làm thêm thì phần lớn mình dành thời gian cho n.y. N.y muốn đi đâu mình đưa đi đón về. N.y cần mình mua gì, nhờ mình mua gì mình cũng đi, đói giữa đêm mình đi mua đồ ăn cho. Trời mưa ngại đi mua đồ ăn mình cũng phi đi trong cơn mưa để mua đồ ăn cho (bảo là gọi ship nhưng tốn tiền ship, với lại mua 1 suất ko bõ). Hay đơn giản chỉ thích ăn cái gì…mình cũng đi mua cho. Mình là con trai nhưng mình cũng làm đủ mọi việc, từ đi chợ, làm cơm, dọn dẹp phòng n.y mình cũng làm. Tính n.y mình tiểu thư, cũng ko làm gì nhiều nên phần lớn 2 đứa mà ăn cơm hay có buổi tụ tập nào với nhau thì đều mình làm hết. 

Mình chăm sóc, mình lo lắng cho n.y là thế, đến tận lúc ra trường mình vẫn vậy, ko có gì thay đổi, cảm giác là hi sinh tất cả để dành những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu ấy, lúc nào nó cũng xứng đáng…

Nhưng rồi 1 ngày trời âm u (cách đây 1 tuần) chúng mình chia tay, n.y mình chỉ nói:

– Em thích người khác rồi.

Mình ko biết mình đã làm gì sai, vì mình trong suốt quãng thời gian yêu nhau đã hết mình vì n.y, cũng ko dám làm sai cái gì, ko có tư tưởng đến người con gái nào, đến giờ ngoài thời gian đi làm cũng chỉ cố gắng dành thời gian cho n.y vậy mà tại sao em lại cắm sừng mình, đến khi đc 3 tháng rồi mới nói chia tay với mình. Mình mới hỏi:

– Tại sao em lại thích người khác, anh làm gì sai? Anh đối xử ko tốt với em à?

Thì n.y mình nhìn mình rồi trả lời:

– Anh ko sai, nhưng với em thì tốt thôi là chưa đủ, em cần nhiều hơn thế, nhiều hơn những gì anh có thể làm đc trong thời điểm hiện tại. Và người ấy là người làm đc những điều như thế…

Và rồi chúng mình chia tay…đến nay được 1 tuần. Thật sự nghĩ cũng buồn, suốt 6 năm hi sinh tất cả vì n.y để chứng minh mình là người tốt, là chỗ dựa vững chắc nhưng lại nhận đc câu trả lời:

– Tốt thôi…là chưa đủ.

Mình kể bạn nghe :))) hồi đi học mình có 1 người bạn, ngày nào cũng chăm chỉ qua đón người bạn đó đi học mặc dù ngược đường đến trường. Mình chỉ mất 15p đến trường nhưng phải đi trước 30p để kịp đón người bạn đó cho kịp giờ. Nhưng rồi có 1 ngày mình tai nạn, xe bị hỏng, chân cũng đau, trời thì mưa nữa. Mình đã cố nhờ người ta đến đón mình 1 lần nhưng nhận lại 1 câu ” t không biết nhà m, xa thế, lòng vòng quá hay m nhờ người khác đi” :))))) lúc đấy mình khóc luôn, vì không ngờ tới. Mình cũng đâu phải tự nhiên mà biết nhà ngta đâu :)))

Sau này lớn rồi ra ngoài kiếm tiền. Lúc bạn có tiền thì chẳng ai nói gì bạn, 1 ngày bạn thất nghiệp thì đến người thân cũng không cho b sắc mặt tốt đâu :)))) Nên đừng nói cái gì mà tình yêu. Trừ bố mẹ thân sinh ra thì tình nào cũng vậy cả thôi.

Trong 1 cuộc tình bạn k làm điều gì khiến mình phải hối hận thì bạn auto thắng !

Đi ngang trường mẫu giáo còn sợ làm phiền bạn gái tương lai đang chơi xếp gỗ đây =))))) lo cho sự nghiệp đii, người thực sự thuộc về cuộc đời ông vẫn còn chưa lớn đâu! Có đéo gì mà phải tiếc loại con gái rẻ rúng kiaaaa =)))))))

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *