MÃI MÃI SỐNG VÌ BẢN THÂN VÀ NGƯỜI XỨNG ĐÁNG

Trong thế giới mà tôi nhìn thấy, cuộc sống là sự tích tụ của vô số điều nhỏ nhặt đáng yêu.

Còn tôi thì, nguyện dùng tất cả khả năng mình có để cảm nhận chúng.

Sinh mệnh của chúng ta. Chẳng phải tỏa sáng ngút trời, cũng chẳng có nhiều cuộc hoan hỷ tương phùng. Nhiều chăng là, cửu biệt bất trùng phùng.Tạm biệt rồi chẳng còn thấy nhau. Nhiều chăng là mong manh yếu ớt, nhiều chăng là bao dung và thấu hiểu.

Sự trưởng thành xảy ra khi trải qua vô số lần t.uyệt vọng.

Trưởng thành là vào một ngày ngay lúc bạn nên t.uyệt vọng nhưng bạn không cảm thấy như vậy nữa.

Trưởng thành là cuối cùng bạn cũng có thể từ trong t.uyệt vọng trước mắt nhìn thấy tia hy vọng.

Mỗi ngày, tôi thích ngắm nhìn những người bộ hành trên đường đi làm hoặc tan sở. Tôi đặc biệt thích những đám đông tấp nập sắp hàng dài ở cửa ga tàu điện ngầm khi ban mai vừa hửng sáng  và những người lẻ bóng một mình dưới ánh đèn đường lúc đêm vắng. Đó là cuộc sống chân thực và t.uyệt vời nhất mà tôi có thể nhìn thấy được. 

Tôi thích ngắm nhìn dáng vẻ mọi người cầm những chiếc bánh rán nóng hôi hổi còn nghi ngút khói đưa vào miệng. Tôi thích nhìn dáng vẻ người giao hàng chen chúc  vào trong thang máy tòa nhà văn phòng vào buổi trưa và nhỏ nhẻ lên tiếng “Xin hãy giúp tôi bấm nút tầng tám với ạ”. Tôi thích dáng vẻ của các cô cậu học sinh dậy sớm cài cúc tay áo và cổ áo trước khi lên lớp vào những ngày Bắc Kinh lạnh âm mười độ. Tôi còn thích ngắm khung cảnh thành phố vẫn còn ánh đèn sáng  rực vào lúc mười một rưỡi đêm, khi tôi mệt lử người bước ra khỏi tòa lầu công ty.

Tôi muốn vực dậy tinh thần sau một mối tình tan vỡ, và bắt đầu lại mọi thứ sau những căng thẳng của cuộc sống.

Tôi thích sự hồi sinh từ đống tro tàn, thích nếm trải gian nan. 

Tôi thích nắng bỏng rát dưới chân, cả bầu trời xanh thẳm, nội tâm thuần khiết không phụ vầng dương và ánh nguyệt.

Tôi thích đối mặt với sự mong manh trong bản tính con người, cũng thích vượt qua chiến thắng sự bất lực bên trong thân xác.

Tôi thích thế giới mà tôi đang sống, mặc dù tôi chỉ có thể cảm nhận được một phần trong muôn hình vạn trạng  của nó. Tôi thích vùng đất mà tôi đã đặt chân đến, mặc dù nó đã kìm nén và giam cầm tôi không biết bao nhiêu lần.

Tôi thích từng người mến yêu, từng người bầu bạn trong cuộc đời mình. Mặc dù có một số người trong số họ đã khiến cho tôi có một khoảng thời gian mất đi sự tích cực và ánh hào quang của chính mình.

Tôi thích mỗi một mối duyên gặp gỡ, từng kiểu tâm trạng trong số mệnh của mình.

Chính là chúng đã hợp thành sự tổng hòa của cuộc đời tôi.

Trong thế giới mà tôi nhìn thấy, cuộc sống là sự tích tụ của vô số điều nhỏ nhặt đáng yêu.

Còn tôi thì, nguyện dùng tất cả khả năng mình có để cảm nhận chúng.

Dịch/Edit: Vân Linh

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *