A : Rosheela Pandey,
.
Đây không phải là câu chuyện của tôi, cũng không phải là trải nghiệm cá nhân hay gì cả.
Tôi lướt thấy nó trên Instagram và buộc phải sceenshot lại vì tôi đã cười liên tục đúng 5 phút khi đọc chia sẻ này, đúng nghĩa đen luôn.
Mong mọi người sẽ thích!
[IG user name : igwholesome]
Hồi còn teen tôi từng phải làm phẫu thuật đầu gối. Bác sĩ đưa cho tôi một chiếc bút lông, trước khi rời phòng ông bảo tôi khoanh dấu tròn lên chân cần phẫu thuật và đánh dấu X lên chân còn lại. Tôi làm theo chính xác như chỉ dẫn. Rồi tôi vẽ thêm một dấu mũi tên hướng đến dấu tròn và ghi chú “Mổ chỗ này”, rồi vẽ thêm nhiều dấu X lên chân lành lặn và ghi “Cấm đụng chạm”. Suốt 30 phút kế tiếp, vì buồn chán do phải chờ đợi, tôi tiếp tục ghi chú linh tinh khắp cơ thể mình mấy câu như “Đừng có làm gì ruột thừa của cháu”, và “Sao mọi người lại nhìn lên đây làm gì? Tập trung vào cái đầu gối đi”. Tôi thậm chí còn nhờ mẹ ghi đằng sau lưng câu gì đó đại loại như “Nếu mọi người đang đọc dòng chữ này thì tức là nhầm phía rồi. Lật cháu lại đi”. Sau đó tôi kéo chăn lên để che người mình lại, lúc sau thì bác sĩ gây mê bước vào. Các bác sĩ nói là tôi có lảm nhảm gì đó lúc đang dần mất ý thức, nhưng thôi chuyện đó để sau. Cuộc phẫu thuật diễn ra thành công, tôi phải ở lại bệnh viện qua đêm. Hôm sau khi bác sĩ vào phòng để kiểm tra, ông nói rằng tôi đã phá hỏng hết biểu lịch phẫu thuật của họ, vì tất cả đều cười không ngừng suốt 10 phút sau khi bỏ tấm chăn đắp và nhìn thấy cơ thể của tôi. Sau khi đã bình tĩnh lại, họ nâng nghiêng người tôi để đặt lên bàn phẫu thuật, nhìn thấy phần lưng và thế là lại tiếp tục cười lăn lộn. Ông nói là nhờ phước mấy hình vẽ và ghi chú của tôi mà cuộc phẫu thuật đã diễn ra chậm hơn 30 phút so với dự kiến.
