Có thể lời văn của tôi không được hay, câu từ tôi dùng còn lủng củng, câu chuyện tôi kể là câu chuyện buồn. Nhưng thật tâm tôi vẫn mong ad duyệt bài và các bạn đọc bài của tôi.
Tôi 96 còn anh 92 cả 2 chúng tôi yêu nhau 5 năm rồi mới đi đến hôn nhân. Ngặt nỗi chúng tôi yêu xa. Yêu xa nhưng lúc nào a cũng quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt, chưa 1 ngày lễ nào tôi không có quà,… Và rồi sau khi anh hết hợp đồng, cũng là lúc tôi đã ra trường và đi làm được 2 năm. Chúng tôi tổ chức đám cưới trong niềm hân hoan, chúc phúc của 2 bên gia đình nội ngoại, anh em, bạn bè. Rồi sau kết hôn được 1 tháng tôi có bầu. Ai cũng nghĩ thế là trọn vẹn kể cả chúng tôi. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì tai họa lại ập đến.
Tôi có bầu nhưng lại bị mất tim thai vào tuần thứ 8, bác sĩ bảo phải đình chỉ thai. Cả bố mẹ 2 bên đều buồn, còn tôi thì nghe xong khóc đến ngất lịm vì tôi k tin đó là sự thật. Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Bác sĩ cho tôi ngậm thuốc, bụng tôi cuộn từng cơn, đau bụng thì ít mà xót con thì nhiều. May có chồng tôi lo hết mọi thứ. A lên mạng tìm hiểu các thức ăn tốt, nên kiêng cữ như nào, rồi nên làm những việc gì….. Tôi biết a cũng buồn cũng đau lòng lắm nhưng a cố để làm điểm tựa cho tôi.
Rồi 3 tháng sau khi chuyện xảy ra tôi lại tiếp tục có bầu. Tôi vào viện nằm để theo dõi từ khi thử que lên 2 vạch, khi mà thai còn chưa vào t,ử c,ung. Tôi nằm viện dc 4 ngày thì thai ms vào t,ử cung. Mỗi mốc qua đi là thêm 1 tia hi vọng (thai vào t,ử cung, thai có tim thai, tôi bị nghén). Nói chung cảm giác vui lắm luôn. Bác sĩ yêu cầu 2 vc làm xét nghiệm nhưng tôi không đồng ý làm vì tôi nghĩ rằng 2 vc tôi khỏe mạnh. Sự cố lần trước chỉ là do “đen”. Và rồi bước sang tuần thứ 8 thì bác sĩ siêu âm bảo ” em ơi phải bình tĩnh nghe anh nói, anh không nghe thấy tim thai nữa em à”. Rồi sau đó 3 ngày tôi lại phải đình chỉ thai. Đau khổ dằn vặt rồi cũng phải gượng dậy để tiếp tục cuộc sống.
Lần thứ 3 sau 5 tháng xảy ra lần 2 chúng tôi lại thả và vẫn dính dầu. Không hiểu sao chúng tôi rất dễ dính.
Lần này 2 vợ chồng lại đưa nhau đi hết viện này sang viện khác, từ phòng khám nhỏ đến phòng khám lớn, cứ có người bày cho chỗ nọ chỗ kia giữ được thai giỏi lắm là 2 vc khăn gói đi. Và làm hết các xét nghiệm mà bác sĩ bảo làm ở lần 2. Thêm 1 lần sét đánh ngang tai, NST của tôi và chồng không tương thích với nhau . ( cái này có thể tôi dùng từ k chuẩn) nhưng chỉ biết rằng tôi và chồng không thể có con vs nhau kể cả thụ tinh ống nghiệm cũng vô tác dụng. (Đương nhiên sau đó tôi vẫn phải đình chỉ thai lần 3)
Giờ đây 2vc tôi không giám cho 2 bên gd biết chuyện này. Nhưng chúng tôi cúng chẳng thể làm gì khác hơn.
Chỉ biết động viên nhau, mỗi khi tôi khóc a lại ôm tôi vào lòng và nói : “nín đi, có được em là điều hạnh phúc nhất của đời anh”.
Mặc dù chúng tôi có những bất hạnh nhất định nhưng với tôi điều may mắn nhất là được lấy anh làm chồng. Người luôn yêu thương, che chở, bảo vệ và đặc biệt chưa 1 lần a lớn tiếng với tôi.
Qua câu chuyện của tôi, tôi muốn nhắn nhủ với các bạn rằng ” không có điều gì là viên mãn tuyệt đối, hãy cố gắng và biết ơn những gì mình đang có”. Thứ 2 là ” được kết hôn với người mình yêu đã là hạnh phúc, được có con với người mình yêu là 1 điều hạnh phúc hơn thế nữa và đừng vì bất cứ lý do gì mà nhẫn tâm ruồng bỏ đứa con của mình để rồi như tôi đây, giờ muốn có đứa con với chính người đầu ấp tay gối với mình cũng không thể thực hiện được “

Hi vọng b đọc được cmt này. Trước đây m đã từng nghe chuyện y như bạn và bh họ đã sinh được con r, m k chắc chắn bạn cũng giống họ nhưng có hi vọng thì nên thử phải k? M k tiện nói tên ng trên đây, nếu b đọc đc có thể inbox m ạ.
Mình có quen 1 đôi vc, sinh được 2-3 bé, cứ đến 3 tuổi là bé mất. Cũng do gen 2 người ko hợp, Sau đó áp lực gia đình 2 ng ly hôn. 4 năm sau họ vẫn quay về bên nhau, có 2 bé khoẻ mạnh, bụ bẫm lắm. Mong có phép màu xảy ra với bạn
Bạn thật hạnh phúc vì có người dù xa vẫn luôn đồng hành.Còn mình xa mấy nghìn km thì yêu thương đong đầy, về gần hơn cái là a bận sự nghiệp, a bỏ mình đi!
Vc bạn mình cũng bất đồng nst, bị mất con 4,5 lần gì đó. Bạn mình là bác sĩ Phụ sản Trung ương đó nhé. Sau khoảng 4 năm mất con liên tục thì bạn ấy lại có thai và phải tiêm/ uống thuốc làm suy giảm hệ thống miễn dịch suốt quá trình mang thai để giữ e bé (nghe bảo nếu không thì cơ thể mẹ sẽ đào thải thai vì bất đồng j đó), giờ con bé được gần 3 tuổi, thông minh đáng yêu. Bạn đọc đc thì ib t, t kết nối cho bạn với bạn ấy, chắc sẽ có ích.