Yêu nhau 4 tháng, chợt nhận ra suốt 4 tháng nay n.y em chưa bao giờ thấy mặt mộc của em.
- Anh đã bao giờ thấy mặt mộc của em chưa nhỉ?
- À đấy, chưa bao giờ luôn. Hôm nào em tẩy trang xong cho anh xem đi.
- OK, mai nhớ, mai qua em ăn cơm cho xem mặt mộc.
Hôm sau dậy, ko trang điểm, cũng ko đánh son gì cả…n.y sang đúng giờ, mở cửa cái ông nhìn mặt em rồi đứng ra xa 3m: - YÊU QUÁI PHƯƠNG NÀO MAU HIỆN HÌNH!
Em: - Gì đấy anh?
- Nhà ngươi, nhà người đã làm gì n.y ta rồi, khuôn mặt này ko phải là khuôn mặt của n.y ta?
- 🙂
Xong ông tiến tới bảo: - Đỉnh thật.
- Sao đỉnh?
- Anh hỏi thật em dùng kĩ năng gì mà em có thể biến thành người khác khi đi chơi với anh vậy? Môi nhợt nhạt, mắt 1 mí, ủa mà sao anh tưởng em mắt 2 mí? Lông mày trông mỏng thế, xong da cũng xạm xạm nữa…ko thể nhận ra được, đỉnh, anh cứ cảm giác em vẽ lên khuôn mặt em 1 khuôn mặt khác ấy.
- Anh ko thích à?
- Rõ ràng? ủa em, mình là con người mà, ai chả thích cái đẹp.
- Thế để em trang điểm vào nhé.
- Thôi giờ trang điểm gì…
Xong vào chơi, chuẩn bị đồ ăn đồ uống thì ông cứ ngó mặt em xong bảo “Vãi cả *** thật, tại sao nhỉ?” 1 lúc sau thì ông bảo: - Hay thôi, em trang điểm vào đi, ở trong 1 căn phòng có mỗi anh với em như này anh cứ thấy lạnh người…
- Nấu nướng thì trang điểm làm gì?
- Ko thì em đánh son cũng đc, trông kiểu anh sắp bị làm th,,ịt trong những bộ phim kinh dị ấy.
- Rồi rồi chờ tí đánh son.
Đánh son xong ông thở dài: - Hay là em đánh phấn kẻ mắt xong dán mí mủng vào đc ko? Em có thể trang điểm ồi ở bên anh cả đời đc ko, chứ em để mặt mộc như này anh ko nhận ra, với lại đêm đang ngủ mà quay sang em chắc anh gặp ác mộng đấy! Thề…
…
:’( có khi nào kiểu n.y em sẽ ko yêu em nữa vì mặt mộc của em ko ạ :’( em thấy nhiều người nói chia tay vì mặt mộc lắm, sau này ở với nhau thế nào chả thấy mặt mộc của nhau…
