Theo mấy ông thì, thứ gì xứng đáng được mua với giá đắt xắt ra miếng hơn là phiên bản bèo bọt của nó ở mấy cửa hàng tạp hóa thông thường?

Hồi trước, gia đình tui luôn mua mọi thứ với giá rẻ nhất có thể vì điều kiện tài chính không cho phép. Tức là, gia đình tui cố tìm kiếm phiên bản rẻ hơn của sản phẩm muốn mua khi so với giá bán hiện thành của nó ở Walmart.
Đáng mừng là, gần đây tui tìm được một công việc đương đối tốt và có nhiều tiền hơn để dành cho việc mua lương thực thực phẩm, tui đang thắc mắc là: món nào các ông nghĩ chất lượng đi đôi với giá tiền hoặc phụ thuộc vào các hãng sản xuất ra nó?
Tui biết rằng đôi khi giá cả không đi đôi với chất lượng, nên tui chỉ chủ yếu hỏi các thương hiệu nào nổi tiếng về chất lượng sản phẩm và đáng mua hơn là dùng đồ rẻ tiền bày bán phổ biến.


Phô mai, thật đấy.

Nếu ông ở Đông Bắc Mỹ thì có vài cửa hàng bán phô mai chất lượng lắm. Weis là một ví dụ. Loại phô mai cheddar lâu đời nhất ở đấy thực sự đánh thẳng vào vị giác.

Đồng quan điểm! Phô mai mua ở mấy cửa hàng tạp hòa thường chẳng có sự khác biệt gì nhiều về vị. Nhưng khi ông mua ở những nhãn hiệu có tiếng, nó cứ là bùng nổ hương vị ấy ông ạ. Tui đang ở Canada nên không rành có hãng nào nổi ở chỗ ông, nhưng phô mai cheddar của Baldersons là tuyệt đỉnh cú mèo. Họ bán vài loại đã có tuổi 1, 2, 3, hay thậm chí là 5 năm, phiên bản thường thôi cũng đã rất ngon rồi.

Thêm điều cần lưu ý nữa, đi tới cửa hàng chuyên bán đặc sản châu Âu ở địa phương ông và thử những loại phô mai độc lạ xem. Thường thì họ sẽ cho ông dùng thử nếu trước đó ông chưa bao giờ ăn. Những loại tui đặc biệt đề cử là Cantenaar, Prima Donna, phô mai làm từ cây xô thơm, và mozzarella tươi nhé.

Đặc biệt là phô mai Parmesan tươi so với bản chai xịt cầm tay của nó. Chả có cửa so sánh.

Hình như đâu phải chung một loại sản phẩm, đúng không? Tui nhớ là trong chai xịt phô mai gồm ”phô mai cứng’ trộn lẫn với nhiều thứ khác, đừng ngần ngại sửa lại nếu tui sai nhé.

Yup, vào năm 2016, có tin đồn là cả tấn chất phụ gia được thêm vào trong chai xịt phô mai, bao gồm cả bột gỗ. Tui không biết nó đúng không nhưng tui chả dám đụng đến chai xịt ấy nữa.

Tilamook ở Tây Bắc Mỹ, đừng bao giờ thử, nghiện đấy.

Parmesan loại cao cấp sẽ khiến ông không bao giờ muốn ăn phiên bản rẻ tiền hơn của nó nữa đâu. Nó nâng hương vị của spaghetti, lasagna, pizza và ngay cả món bình thường như mac and cheese lên một tầm cao mới, có thể được dùng để làm sốt Alfredo chất lượng như ngoài nhà hàng. Giá thành khá mắc, nhưng nếu ông mua được, ông là một trong những người hạnh phúc nhất đấy.

Nếu tài chính ông không cho phép để thưởng thức các loại phô mai cao cấp, ông sẽ không định hình được loại nào mà bản thân thực sự thích và vì nó tương đối đắt, thật đau lòng khi ông không có được thứ mình yêu. Hầu hết các nhà đại lí phân phối phô mai và cửa hàng tạp hóa sẽ bán những miếng phô mai vụn chỉ với vài đô. Mấy miếng ấy là phần thừa của bánh phô mai và quá nhỏ để bán theo tảng. Vài nơi có thể cho ăn thử, nhưng với những miếng vụn ấy ông có thể đem về và thưởng thức với gia đình. Ông có thể vẫn chuộng những loại rẻ tiền hơn, cũng ổn thôi. Nhưng đừng quên thử Parmesan tươi rắc lên bất kì món ăn nào đấy nếu ông không thích ăn riêng.


Cà chua. Nếu ông kiếm được loại trồng theo phương pháp dry farming, hãy thử nhé. Đó là loại duy nhất tui thấy bán ở cửa hàng mà chất lượng tương đương như nhà trồng.
Dry farming = dryland farming nghĩa là phương pháp canh tác ở vùng bán khô cằn mà không cần tưới, sử dụng các cây trồng chịu hạn và giữ độ ẩm


Pasta nhé. Rất xứng đáng để thêm vài đô.


Nước tương ông à.

Vì không thể sử dụng nước tương thông thường bởi vì có chứa gluten trong đó nên tui mua tamari để thay thế. Tamari là một loại nước tương không chứa gluten (nên vị của nó cũng hơi khác một chút), đậm vị hơn, không quá mặn và ngon miệng.

Nếu ông có dịp đi tới các cửa hàng Nhật, có cả trăm loại nước tương để lựa chọn, ví dụ dùng để ướp, chấm, nấu ăn hay chia theo loại như dành cho thịt, cá, hoặc rau củ.


Dầu olive nguyên chất.

Tui hoàn toàn đòng ý luôn, nhưng tui lại thích xài dầu olive thô hơn. Nghiêm túc mà nói, chả hiểu tại sao dòng chất lượng cao lại phổ biến hơn.

Ít nhất là ở Tây Ban Nha, ông sẽ tìm thấy nhiều loại dầu olive nguyên chất khác nhau phụ thuộc vào từng giống olive.
Ví dụ như “arbequina”, loại dầu có mùi rất nhẹ và phù hợp cho việc làm nước chấm salad và dùng làm bánh kẹo, “hojiblanca” có mùi nồng hơn một chút thích hợp cho chiên rán, cuối cùng, “picual”, nồng và dùng để muối dưa.
Vẫn còn nhiều loại nữa nhưng đây là 3 dòng phổ biến nhất.
Một vài người sẽ bảo ông chỉ nên dùng dầu hoa hướng dương cho việc làm bánh, nhưng đó là bởi vì dầu olive, ngoại trừ “arbequina”, đều có mùi rất đậm.
Và nếu chai dầu không đề xuất xứ nguồn gốc, tui chắc chắn không bao giờ mua nó.


Chocolate.

Với loại rẻ bèo trên thị trường, rất có thể ông đang nếm mùi vị bốc lột sức lao động trẻ em đấy.


Bơ.

Đúng! Tất cả thực phẩm làm từ sữa, đặc biệt là bơ. Nếu phải chọn một thứ phải mua ở dòng cao cấp, tui sẽ chọn bơ. Phô mai đắt đỏ cũng được đấy nhưng để nếu mấy món mà không có phô mai thì chắc chắn bơ phải là sự lựa chọn hàng đầu của ông.
Một miếng bơ xịn cùng với bất kì miếng bánh mì nào đều ngon hết, còn hơn là bánh mì thượng hạng mà chất lượng bơ dở tệ. Ai mà ưa được một lát bánh ướt nhẹp chứ?
Tất nhiên sữa chua chất lượng tốt, hàm lượng chất béo cao là một quyết định xịn xò không kém (siggis là hàng tui thích nhất) cùng với kem, sữa, kem chua, ricotta và tỉ tỉ các loại phô mai.
Nhưng, một miếng bơ mằn mặn được nuôi cấy vẫn là đỉnh của chóp!


Không có sự khác biệt mấy giữa phiên bản cao cấp và thông thường, nhưng vẫn phải nói: quế.
Ông chỉ cần máy xay gia vị cầm tay và một vài thanh quế. Bảo quản trong hũ kín và bất khi nào cần dùng, ông chỉ cần quăng nó vô máy để xay thôi. Chắc chắn là một trải nghiệm hoàn toàn khác xa so với loại được xay sẵn để trong lọ, túi hoặc bất cứ thứ gì để đựng.
Đôi lúc tui chỉ xay để ngửi thôi, đã lắm.
Áp dụng điều này tương tự với mấy loại gia vị khác – chẳng hạn như nhục đậu khấu và chúng có thể bảo quản được rất lâu.


Lúc nào cũng đáng để chi thêm vài đồng cho thịt cả. Bất cứ loại thịt nào từ động vật chăn nuôi thả vườn đều có chất lượng đỉnh hơn.


Trứng. Ngay cả khi ông trả đắt gấp đôi hay gấp ba, nó vẫn là một loại protein rẻ tiền.


Cà phê. Nếu ông đã quen mua cà phê đã xay sẵn, ông bị chơi một vố rồi. Hãy mua những hạt cà phê chất lượng và một cái máy xay, bùm, ông sẽ có một li cà phê xịn cho mỗi ngày.

Và hạt cà phê phải có nhãn ghi ngày chúng được rang, khá là khó tìm thấy ở những cửa hàng thông thường. Càng tươi càng tốt.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *