Sai người sai luôn thời điểm

Yêu nhau đến giờ 1 năm, tối nay n.y nhắn tin mình là:

  • Anh ơi em đói quá!
  • Anh mua gì cho em nhé!
  • Thôi trời mưa rồi ngập lụt thế này, kêu tí thôi.
  • Thôi để anh mua cho.
    Ko nói nhiều, đội mưa, lội nước, mua bánh mì, bánh bao mang sang cho n.y…theo kịch bản mình hay đọc và xem thì n.y mình sẽ kiểu xúc động vì kiểu mình ko ngại nắng ngại mưa đi mua đồ ăn cho n.y…nhưng khi đến nơi, mình gọi n.y mình thì:
  • Alo anh đến rồi, em xuống lấy đồ ăn đi!
  • Ủa đến thật à?
  • Ừa anh đến thật mà.
    Xuống, n.y mình nhìn mình từ đầu đến chân xong bảo:
  • Bị đi,ên hay gì?
  • Sao điên?
  • Trời thì mưa, nước thì bẩn xong lội chỉ để mua cái bánh bao, bánh mì? Ng,áo à?
  • Ô hay, em bảo ai…
    Chưa nói hết câu thì:
  • Đã bảo ở nhà rồi, vẫn cố đi, tưởng thế là hay, là lãng mạn hay gì? Xong về chân ngấm nước th,ối ch,ân rồi có khi bị gh,ẻ…đến lúc ấy lại kêu?
  • Ai lại nói thế?
  • Em nói thế đấy, sao như nào? Giờ tự mua thì tự ăn nhé, tự lội đến đây thì tự lội về. Đúng zở? Đã bảo ở nhà rồi ko nghe.
  • Em ăn đi anh mua rồi!
  • B,iến, đến ngày, đừng nói nhiều.
    Xong n.y đóng cửa cái rầm, mình đứng bần thần 1 lúc dưới cơn mưa rồi đi về với chiếc bánh mì và bánh bao mới mua. Về thì cũng ăn thôi nhưng ấm ức quá mọi người, mình đã vất vả chạy đi mua, lội nước, tắm mưa, dù gì cũng nhận cho n.y ta vui, đây lại thẳng tay đuổi về xong còn mắng 1 trận, mình làm gì sai à? Mua đồ ăn rồi hi sinh, ko quản ngại nắng mưa mang cho n.y là sai à?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *