Đến nhà n.y, bấm chuông, bố n.y ra:
– Cháu tìm ai thế?
– Cháu đến gặp bạn Mi** H* ạ!
– *à nó ko có nhà.
– Bạn ấy gọi cháu qua mà ạ, bạn ấy lại đi rồi ạ.
– Ừm.
Vừa ừm xong cái thì n.y mình ra:
– Bố, sao lại bảo con ko có nhà.
– À tưởng đi chơi rồi.
Xong mình dắt xe vào, mang giỏ hoa quả vào biếu bố mẹ n.y:
– Cháu có chút quà.
Bố mẹ n.y:
– Ừm.
?!?!?!, rồi cũng ngồi chơi, nói chuyện, bố mẹ n.y cũng chỉ hỏi cơ bản mấy câu như tên tuổi nhà ở đâu, đang làm gì…v..v… (chắc n.y cũng đã nói trước cho bố mẹ n.y rồi)…đang dở chuyện thì mẹ n.y:
– Thôi cháu với chú cứ nói chuyện, cô đi làm cơm.
– Vâng ạ.
Xong mình với bố n.y cứ ngồi nhìn nhau, ko nói gì, xong bố n.y mở ti vi xem thời sự, mình có bình luận 1, 2 câu thì bố n.y cũng “ừm”. Đến lúc mình chuẩn bị về:
– Cháu xin phép cô chú cháu về ạ.
– Ở lại ăn cơm đã!
Bình thường thì mình nghĩ nếu mình từ chối thì bố mẹ n.y sẽ níu kéo 1 chút rồi mình đồng ý, chứ ai lại mời cái ở lại luôn:
– Dạ thôi cháu xin phép để khi khác ạ.
Thì bố mẹ n.y:
– Ừ thôi, về đi ko muộn.
?!?!? Ý là đuổi mình về luôn, ko có 1 chút níu kéo gì cả, xong còn nhanh nhanh ra mở cổng để mình dắt xe ra, ko chào gì nữa, mình vừa dắt xe ra thì bố n.y đóng cổng đi vào :’(
Tự dưng thấy kèo này khó nhai quá :’( có phải bố mẹ n.y ko thích mình ko, mà đã ko thích thì thường mọi người sẽ làm thế nào nhỉ? Vừa ra mắt đã thế rồi…