Mình làm như này có ác ko hay là quả báo mà sếp mình phải trả giá?

Mình vào công ty làm từ tháng 4 năm nay, giờ thì nghỉ việc rồi. Lúc vào thì mình bé nhất phòng, trên toàn các anh chị với cô chú, anh chị tầm 28, 29, 30…

Từ lúc mình vào thì mình có kí hợp đồng làm việc, trong hợp đồng mình lại có 1 cụm từ là “Làm việc theo yêu cầu của sếp giao”. Mình thật sự lúc đó cũng ko nghĩ ngợi gì, thấy lương cao thì kí…cho đến khi vào làm việc. Việc gì cũng đến tay, có những việc ko phải của mình nhưng cũng đến tay mình.

Ví dụ như việc làm giấy tờ, chạy giấy tờ, văn thư, có 1 chị trước đó chuyên làm việc này nhưng ko hiểu sao chuyên môn mình vào là làm về tài chính, quay ra quay vào văn thư cũng đến tay.

Pha trà rót nước, cứ có khách hàng đến là dù có phải làm việc gì cũng:

– Tr pha cho anh ít trà.

Đi mua quà biếu cũng:

– Tr đi mua hộ anh giỏ hoa quả.

Thậm chí là mua đồ ăn:

– Tr đi mua anh suất cơm.

– Tr mua hộ anh mấy lon bia.

– Tr mua cho anh ít cherry.

…”Tr… mua cho anh cái này, cái kia”. Mà bình thường nhờ thì cho thêm 1, 2 đồng mình còn có tí gọi là động lực, đây cứ nguyên tiền…ví dụ mua mà hết 98 nghìn thì sếp đưa mình 100, lấy lại 2 nghìn. Đỉnh. Toàn sếp giao việc thôi.

Đấy là những việc vặt, còn việc chính thì deadline lúc nào cũng ngập mồm, deadline theo ngày, theo tuần, theo tháng, có lần còn giao sáng, chiều phải clear. Ừ thì việc mình mình có thể chấp nhận nhưng:

– Nay anh Hoàng xin nghỉ, Tr làm việc của anh ấy nốt nhé.

Ừ thì anh ấy nghỉ mình làm hộ, thế những ngày mình nghỉ thì sao…?

– Nghỉ thì ở nhà cố làm việc em nhớ, ở đây mọi người nghỉ đều phải hoàn thành công việc đấy.

Nghe mà tức cái ngực…mà ở đây rất buồn cười, sếp có vợ, có 1 con trai, vẫn looằng ngoằng với 1 bà chị ở phòng kế toán, tất cả mọi ngừoi đều biết nhưng mọi người ko ai nói gì, ko ai tỏ ra bất bình…mình có hỏi 1 chị thì chị bảo:

– Làm ở đây thì mấy cái chuyện đời tư em bỏ ra ngoài tai, hoặc coi như mình mù, mình điếc đi mà an phận làm. Cũng chẳng phải việc của mình, mình xen vào lại ko hay.

Và mình cứ thế nhưng dần dần áp lực công việc, nhiều lần bị sai vặt, toàn những việc ko đâu, xong mấy lần đi công tác cùng sếp (4 – 5 người), bt mỗi người 1 phòng nhưng sếp với chị kia 1 phòng, mình với 1 chị, 1 anh nữa coi như mù. Rồi việc của người khác, cũng đẩy cho mình làm, kể cả việc của sếp cũng đẩy mình làm nốt xong sếp đi chơi…mình tức nước vỡ bờ. Ko biết các bạn ở đây có ai từng đi làm mà cảm thấy mình ko đc tôn trọng, đồng lương nó ko xứng đáng mà còn bị mắng, bị nói chưa. Nói mình là:

– Học đại học ra mà cái ấy cũng ko biết, ko hiểu em học đại học làm gì? Có kiến thức ko?

Mà việc ấy ko phải việc của mình chứ! Mình cay…nên mình quyết tâm xin nghỉ, nhưng trước khi xin nghỉ mình làm cuộc cách mạng, mình chụp ảnh, lấy chứng cứ, mình gửi cmn cho vợ của sếp…lúc lấy bằng chứng thì là vẫn còn làm, còn lúc gửi thì là mình xin nghỉ xong rồi…mình cũng nhờ chị vợ ko tiết lộ là mình công khai.

Đó là chuyện cách đây hơn 1 tháng…hôm qua, 1 chị ở công ty gọi cho mình bảo:

– Thấy sếp đợt này cũng tiều tuỵ, hình như vợ nộp đơn li hôn rồi em ạ.

– Vâng chị. Ui sao lại thế?

– Ko biết em à, ko biết sao ai biết chuyện của sếp với chị P… chị P… giờ cũng nghỉ rồi em. 

– Haizzz, chắc do đen thôi chị.

 Lúc đó thì thấy vui vui nhưng tự dưng nghĩ lại thấy mình có ác quá ko, hay là quả báo mà sếp mình phải trả khi hành mình.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *