Khoảnh khắc nhận ra “Đây là cô gái mình muốn lấy làm vợ!” 

Ngày ấy sinh viên năm 3, bình thường thì ko sao nhưng hôm đó trời mưa, ngã xe, thành ra hỏng xe, sửa xe hết gần 1tr bạc, coi như hết tiền tiêu luôn…
Ngày hôm sau ấy n.y rủ đi ăn, mình nói luôn:

  • Anh hết sạch tiền rồi, qua ngã xe, người thì ko sao nhưng sửa xe hết gần 1tr…
  • Nếu hết thì đi ăn cái gì rẻ rẻ thôi, đi xe em nhớ.
  • Cũng đc.
    2 đứa chốt phương án đi ăn cháo vịt, hồi ấy bát cháo vịt ăn ổn ổn cũng chỉ tầm 15k, bát bình thường có 10k ấy…ăn xong 2 đứa làm 1 cốc nước mía uống chung…Vậy là vui lắm rồi. Đến lúc về thì tự dưng thấy trong ví mình có 300k, gọi ngay cho n.y:
  • Sao lại có 300k trong ví anh, em bỏ vào đấy à?
  • Cho anh vay 300k để ăn nhớ, tháng sau đi làm (làm thêm) có tiền thì trả em sau, ko bao giờ có trả cũng đc…chứ ko có tiền cứ ăn mì tôm mãi lấy sức đâu mà học, mà làm.
    Cái khoảnh khắc ấy, đã khiến mình kiểu cảm thấy xúc động rồi, đã khiến mình phải tự hứa với bản thân yêu cô gái này nhiều hơn cho đến 1 thời gian sau, mình nghe đc cô bạn cùng phòng kể là:
  • Cái đợt anh sửa xe ko còn tiền ăn ấy, cái Hà (n.y mình) nó còn có hơn 500k mà nó đưa anh 300k để tiêu đấy…ngoài gia đình anh chắc chẳng ai thương anh bằng nó đâu.
    Lúc mình nghe thấy như vậy, mình nhận ra “Đây là cô gái mình muốn lấy làm vợ!”…
    Đến giờ, 10 năm đã trôi qua kể từ cái ngày ấy, chúng mình cũng đã về chung 1 nhà, có 1 bé gái 2 tuổi…Tất cả tiền lương, tiền thưởng mình đưa vợ hết ko giữ 1 xu, à vẫn giữ 1 ít nhưng mình cũng chẳng cần tiêu gì nhiều ngoài ăn trưa với trà đá cùng anh em công ty. Đi ăn gì cũng nghĩ ở nhà vợ ăn chưa, ăn có ngon ko, mua cái gì cũng tiết kiệm nghĩ thôi để tiền cho vợ mua cái áo, cái quần, cái váy, đôi giày chứ mình như nào cũng đc…sau khi sinh cháu thì còn để tiền mua sữa, đồ chơi, quần áo…v..v…cho cháu nữa…
    Mỗi lần về nhà thấy vợ vui vẻ, con khỏe mạnh là hạnh phúc vô bờ bến rồi…càng nhìn vợ, nhìn con lại càng muốn đi làm kiếm tiền nhiều hơn cho vợ con để vợ con có 1 cuộc sống tốt hơn, chất lượng sống tốt hơn bây giờ…
    Mình thì cũng chỉ tâm sự vậy thôi, cái khoảnh khắc ấy, đến giờ vẫn chưa bao giờ quên! Chắc chắn bây giờ hay kể cả sau này sẽ dành cho vợ mình những điều tốt đẹp nhất!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *