1. Tôi cho bạn mượn đồ, nếu bạn muốn cho người khác mượn thì phải được sự đồng ý của tôi đã. Đây là phép lịch sự tối thiểu.
2. Mỗi lần tôi vừa lên tiếng là bạn cùng lớp lại cướp lời, không cho tôi nói, còn nói rất to. Nhưng mà hễ tôi không nói là cậu ta cũng im luôn, đôi lúc thật sự muốn cho cậu ta một cái tát thật đau.
3. Khó chịu nhất là cầm gói giấy của tôi lên, rút được một nửa rồi mới quay ra hỏi xin tôi, chả nhẽ tôi lại bắt người ta nhét tờ giấy đấy vào lại à.
4. Tôi có một bà dì thuộc kiểu giàu xổi, hôm đó dì ấy ở nhà chúng tôi, tôi vừa được nghỉ ở trường về, dì ấy đã hô lên: “Lên đại học rồi còn uốn tóc hả?”. Ủa dì…
5. Tôi từng ở với một bạn trong ký túc xá, sáng nào bạn ấy cũng dậy sớm hơn chúng tôi một tiếng, sau khi dậy không tắt báo thức mà cứ để vậy rồi đi tắm rửa, lúc nào cũng vậy hết, chúng tôi nhắc nhở nhiều lần nhưng vẫn không sửa. Có một lần tôi không nhịn được nữa, cố tình bật nhạc cực to vào lúc tối muộn. Cậu ta hỏi tôi: “Cậu không ngủ à?” Tôi đáp: “Có chứ, nếu mà cậu không ngủ thì tí nữa khi nào tôi ngủ giúp tôi cắm sạc điện thoại nhé.”
Sau đó không lâu thì cậu ta chuyển đi chỗ khác.
6. Trên lớp, bạn cùng phòng thấy bạn cùng phòng khác không có bút bèn lấy bút của tôi đưa cho người đó, cả hai người họ đều không nói với tôi một tiếng nào. Lúc đấy tôi đang mải xem điện thoại nên không để ý, đến lúc tôi cần bút viết thì lại không tìm thấy bút đâu nữa, hỏi thì bạn kia mới nói cho tôi biết, xong cậu ta còn nói: “Cậu không học cũng không ghi chép bài thì cần bút làm gì.” Lúc đó trong đầu tôi đã lập tức bật ra một câu chửi thề.
7. Đồng nghiệp của tôi luôn nhè lúc tôi không có mặt lén lút cầm chai nước trên bàn tôi đi, tôi hay gọi đồ ăn ngoài mua kèm nước nên tích lại được nhiều, nhưng bị anh ta lấy đi gần hết. Có một lần tôi có mặt ở phòng làm việc, anh ta trực tiếp nhờ đồng nghiệp bàn bên cạnh lấy chai nước trên bàn tôi đưa cho anh ta, mặt dày dễ sợ. Đã uống trộm nước của tôi còn để lại chai rỗng trên bàn tôi, sao trên đời này lại có loại người keo kiệt bần tiện đến mức không tự bỏ ra được mấy đồng để mua nước uống vậy cơ chứ?
Vô phòng không có sự cho phép, lật album ảnh không có sự cho phép, séc dốc =)) quá thân mật khi đang ở nơi công cộng, lục đồ riêng tư khi t đang ở chỗ khác, vào mess hoặc zalo của t đọc tin nhắn.
1. Khoe con thì khoe, nhiều mẹ chụp ảnh khoe cả cức con lên facebook (này t gặp đúng case bà chị dâu họ t, mẹ sư đang ăn ) 2. Ngta ko cho mượn tiền thì kiểu nói :”Ủa, m có tiền mà?” vs cả “Tiền để làm gì đâu, cho mượn đi!”. Bts, t vật lộn với cuộc sống có phải lúc nào cũng kêu ra đâu
Ultr gặp đúng topic rồi, số t xui vcl toàn dính phải mấy đứa ối dồi ôi. Cấp 1,2,3 đều gặp phải mấy đứa có mẹ sinh nhưng ko có mẹ dạy đã mượn đồ ko xin phép rồi bị t nói cho thì tỏ vẻ giangho thách thức kiểu “tao lấy đó rồi sao” ; ” mắc gì phải xin”. Trả đồ thì quăng lung tung, làm hư làm mất đồ cũng ko bồi thường, mượn đồ người ta còn bỏ túi đem về, đòi thì chửi ích kỷ keo kiệt có cái … cũng đòi chửi có mẹ sinh nhưng ko có mẹ dạy thì nặng thật nhưng câu đó hoàn toàn đúng với lũ đó.
Ở ktx làm ơn đeo cái tai nghe vào, dù ng khác k học thì cũng k có nhu cầu nghe bạn đang xem gì đâu nên lịch sự chút đi, đã thế lần nào cũng mở max loa vô duyên đ chịu đc
Giáo viên mà để ý, tọc mạch chuyện riêng của học sinh học không tốt thì chửi, học tốt thì suốt ngày đem so với người này người kia. Nhìn mặt học sinh xong phán xét đủ mọi thứ trên đời. Nói những thứ chả liên quan gì tới bài học rồi bảo học sinh thiếu kiến thức chả hiểu sao nhiều điều vô duyên như vậy mà giáo viên đó gom cho bằng hết mới chịu ^^
Này là bạn của bạn mình coi như cũng quen biết chút đi, cái nết của bạn ấy lạ lắm. • Tự ý lấy đồ của 1 chị kia mà k thèm hỏi tiếng nào.• Có 1 bé được ngiu tặng mấy đôi giày, chụp đăng fb, bạn đấy thấy cái phi qua hỏi mượn bé đó liền.• Bạn về nhà ngiu chơi, phụ mẹ của ngiu vài việc vặt được mấy hôm xong lại lười k thèm làm nữa. Mà bạn ở nhà ngta tận 2, 3 tháng trời cơ đấy, bị mẹ ngiu đuổi về luôn mà, giờ thì 2 người ct rồi.• Mượn quần áo ngta mặc mà k giặc trả, đợi ngta đòi thì mới tìm để trả lại…
Là loại ng luôn kể lể than vãn muốn ngta phải quan tâm để ý tới tâm sự của mình nhưng bản thân thì ko thèm lắng nghe câu chuyện của ngkh . Lúc nào cũng chặn họng ng đối diện , rõ ràng muốn ngta phải an ủi cảm thông nhưng bản thân thì ích kỉ vch , cứ vòng vo mãi toàn nói xoay quanh mình như rốn vũ trụ z =))))))))
T làm bs, khám xong bn năn nỉ t nhờ đẩy bả về giùm tại con bả yếu đẩy ko nổi, t đẩy bả từ khoa này sang khoa khác lang thang khắp nơi xong về tới cửa phòng bả ko cám ơn thì thôi còn kêu t đẩy nhanh làm bả nhức đầu
T có dịp lớn nên bao các bạn ăn/uống xem như củng cố mối quan hệ, các bạn lại đi rêu rao la lớn lên: “Ê bữa nay X khao nè mọi người ơi, lựa đồ ăn đi nè”. Tôi mời ai là mời đích danh, bạn lại đi rêu rao rủ thêm ng khác. Lần sau thì chỉ có ăn . Vô duyên méo tả được.
Hồi nhỏ hay mua truyện rồi xách vô trường ra chơi đọc, bạn thấy có nên hỏi mượn, bạn bè mà, cho mượn luôn. Bạn chung lớp xách cho bạn khác lớp mượn, bạn khác lớp đó lại chuyền cho bạn của bạn. Chuyền sao mất luôn 4 5 cuốn, cuốn còn sống sót quay về thì bìa nhăn nheo xém rách, trang trong dơ, dính gì mà để lại dấu tùm lum. Lúc nhận truyện về hoang mang vl, có cuốn đi lâu quá quên mất là mình có mua luôn .