Tôi được nhận vào làm việc ở một nhà hàng nọ. Ngày đầu tiên đi làm, tôi vừa bước vào đã cảm nhận được cái nóng như thiêu như đốt, dù lúc ấy là mùa đông các bạn ạ. Tôi hỏi các đầu bếp khác rằng có phải lúc nào cũng nóng như vậy không? Họ bảo ừ và tôi tạm biệt họ luôn.
_____________________
u/FingerMyFlute (5.3k points – x1 vibing – x1 helpful)
Tôi bị trách móc vì không thuyết phục bệnh nhân làm thủ thuật nha khoa mà họ không muốn hoặc không quá cần thiết.
_____________________
u/Sarcastic_Bard (14.5k points – x1 hugz)
Chuyện từ hồi tôi còn là thiếu niên cơ. Ở công việc đầu tiên tôi có, tôi đã bị chủ đánh vào tay chỉ vì viết bằng tay trái. Tôi đứng dậy đi luôn.
_____________________
u/Cavalleria-rusticana (21.0k points – x2 golds – x2 silvers – x4 helpful)
Ông của tôi, người tôi coi như là bố mình, đã qua đời sau một thời gian dài nằm viện. Chúng tôi rất thân thiết với nhau và thậm chí mối quan hệ giữa chúng tôi còn đặc biệt hơn tình cảm giữa ông và các con ông nữa.
Tôi đã nói chuyện với quản lí của mình về việc tang lễ của ông sẽ được dời lại, và rằng tôi đã cố gắng sắp xếp công việc ra sao. Tôi muốn được nghỉ 1, 2 ngày gì đó để chịu tang và ảnh đã đồng ý.
Vào hôm tiễn ông đi, đồng nghiệp của tôi liên tục gọi điện và nhắn cho tôi những tin đại loại như “Sao tôi không đi làm?” hay “Nếu tôi nghỉ tang thì vẫn phải tự tìm người làm thay phần của tôi, không thì tôi sẽ gặp rắc rối”. Tôi bảo họ tự đi mà tìm và không bao giờ quay lại làm ở đó nữa.
>u/GummyKibble (7.3k points)
Chuyện tương tự cũng xảy ra với vợ tôi. Ngày đó, khi em đang đi làm thì mẹ em gọi và báo rằng bà em đã qua đời. Vợ tôi đã khóc nức nở và báo với quản lí rằng em cần về nhà ngay. Thằng cha quản lí dọa em là nếu em về ngay giữa ca làm thì đừng bao giờ nghĩ tới chuyện quay lại. Ngay lập tức, em cởi bỏ tạp dề và hẹn mai sẽ quay lại lấy lương. Sau khi vợ tôi về nhà thì cha quản lí vẫn còn gọi điện lè nhè và hỏi em: “Vậy mai cô không đi làm à?”. Không bao giờ nhé Frank ạ.
Edit: Đây chỉ là công việc làm thêm vào mùa hè khi vợ tôi còn là sinh viên thôi. Tôi rất tự hào về sự quyết đoán của em ấy.
_____________________
u/Notsurprised92 (22.9k points – x1 silver – x3 helpful – x2 wholesome)
Tôi đã yêu cầu tăng lương và được cấp trên chấp nhận. Tuy nhiên, sớm hôm sau, chính người sếp đó (T/N: cấp trên đã đồng ý tăng lương cho OP) bảo tôi là tôi nên tiếp tục làm việc với mức thu nhập như thế này trong vài năm nữa rồi bàn đến chuyện tăng lương sau. Cuối ngày, tôi thu dọn và khóa hộp đồ nghề của mình, sau đó gọi xe đến chở nó đi.
Vào thứ 2 của tuần tiếp theo, ông chủ cửa hàng đã rất sốc khi phát hiện ra chỗ để đồ nghề bị bỏ trống 1 ô, và ô đó là của tôi. Đến tận giờ ổng vẫn chưa hiểu tại sao tôi lại nghỉ việc đâu.
>u/ilikebigbuteos (7.6k points)
Bạn dũng cảm hơn tôi nhiều đấy!
Tôi từng nhận thông báo là mình sắp được tăng lương và rồi chờ đợi mòn mỏi suốt 6 tháng trước khi quyết định nhảy việc. Công việc đó tôi đã gắn bó suốt 4 năm dù không được tăng lương, không được đảm bảo về công việc ổn định và môi trường làm việc cũng tệ nữa.
Giờ tôi cũng chỉ biết động viên chính mình thôi.
>u/xabhax (1.6k points)
Chắc chắn tôi sẽ tăng lương cho anh, nhưng không phải bây giờ nhé. Đấy là chuyện của 6 năm nưa cơ.
Một mẩu chuyện khốn nạn nho nhỏ đấy. Đáng nhẽ anh nên ngộ ra sớm hơn rằng thợ máy kiếm được việc mới nhanh lắm. Tôi từng đi tìm việc từ hôm thứ 5, đến thứ 7 thì được nhận và bắt đầu làm ngay trong thứ 2 tuần tiếp theo.
_____________________
u/grasshenge (29.2k points – x2 silvers – x1 all-seeing upvote – x1 to the stars)
Cũng không có gì drama lắm đâu, chỉ là tôi làm việc lòi cứt trong 1 đợt dịch và được hứa sẽ có tiền thưởng đầy đủ. Nhưng ngay trước ngày trả lương thì tôi nhận được đánh giá “hiệu quả làm việc kém”, đúng thời điểm nhỉ? Chính cái đánh giá quỷ quái ấy đã làm mọi phần thưởng của tôi bay mất. Mọi thứ dở hơi mà tôi đã phải chịu đựng coi như không đáng 1 xu. Vậy nên tôi bỏ việc.
Sau đấy, tôi có 1 tháng tuyệt vời để nghỉ ngơi rồi tìm được 1 công việc mới với mức lương cao hơn.
Đừng bao giờ làm việc cho những người không đánh giá cao bạn v luôn có một người khác trân trọng bạn hơn đang chờ bạn ở phía trước.
_____________________
u/Minimum_Reputation48 (10.8k points – x1 silver)
Tôi gặp bọn cướp trong một lần giao hàng cho Dominos. May mắn là tôi đã thoát được và trở lại cửa hàng với khuôn mặt đẫm nước mắt cùng sự hoảng sợ tột độ. Tôi bị mất điện thoại, ví và cả mấy cái pizza đang đi giao nữa. Tôi kể hết chuyện cho quản lí của tôi. Anh (cô) ta hỏi:
– Anon, cậu có bị thương ở đâu không?
– Không nhưng tôi bị cướp mất điện thoại và ví rồi, tôi cần gọi cảnh sát.
– Không có thời gian đâu, đơn hàng tiếp theo đây.
Và anh (cô) ta đưa cho tôi địa chỉ là một nơi cách chỗ tôi mới gặp cướp chỉ khoảng 2 tòa nhà.
Tôi nghe thế và về nhà luôn. Cảnh sát không bao giờ cố gắng tìm lại điện thoại hay ví cho tôi đâu nhỉ? Hoặc là họ không thể tìm được chăng?
>u/Sketch99 (4.9k points)
Tôi luôn tự hỏi là mấy đứa quản lí củ cặk này có bao giờ tự ngẫm lại và nhận ra rằng chúng vừa đóng vai một đứa lỗ đít không nhỉ? Thật sự đấy? Sao cái lũ bầu đuồi này lại tồn tại được nhỉ?
_____________________
u/Jim105 (14.3k points)
Tôi từng làm cho 1 cửa hàng của T-mobile (nhưng chỉ là đại lý ủy quyền thôi nhé). Sau 1 tuần làm việc, tôi đã trở thành chiến thần vẩy nến… à không, ông hoàng kinh doanh, với kỉ lục bán được 55 chiếc điện thoại (loại mới ra mắt), cao nhất trong hệ thống ở thời điểm bấy giờ. Khi đến kì trả tiền hoa hồng tiếp theo, mấy người chỗ đại lí nói rằng giấy tờ của tôi chưa đầy đủ lắm nên chưa trả tiền cho tôi được.
Nhưng có lưu ý nho nhỏ nè, cửa hàng luôn yêu cầu chúng tôi giữ lại bản sao giấy tờ để có trục trặc gì thì báo cho quản lí, giải quyết sẽ nhanh hơn, chỉ mất độ 1 ngày thôi. Nên tôi đã đem chỗ bản sao giấy tờ đến chỗ làm để kiểm tra cùng với sếp tôi. Ổng nói hồ sơ của tôi rất đầy đủ nên ổng sẽ báo lên trụ sở chính để tôi sớm nhận được tiền hoa hồng. Sau đó thì tôi cũng lên trụ sở chính xem mọi chuyện như nào thì người trên đó vẫn khăng khăng là tôi thiếu giấy tờ. Ngay lập tức, tôi trả lại chìa khóa cửa hàng và nghỉ việc luôn.
Khoảng thời gian tiếp theo, để chuẩn bị cho việc kiện tụng, tôi đã đọc hết hồ sơ của những vụ tương tự như tôi mà phía công ty đã giải quyết.
Và nghiệp nào thì cũng phải trả thôi, cách đây mấy năm công ty đã ngừng kinh doanh rồi. Lí do là vì họ đã dùng cái trò đó trên nhiều nhân viên khác nữa chứ không phải riêng tôi, chính phủ đã vào cuộc và họ tèo luôn (một người đồng nghiệp cũ đã kể cho tôi chuyện này).
_____________________
u/Voidsleets (14.9k points – x2 silvers – x1 snek)
Tôi từng làm thu ngân cho một cửa hàng ở nơi tôi sống. Một đêm nọ, hai gã đàn ông bỗng nhiên đến với mấy con dao, đe dọa tôi để vào trong cửa hàng.
Tôi, chỉ đơn giản là bỏ đi và tự nhủ rằng số tiền mà nơi này trả cho tôi không đủ để tôi dũng cảm đối diện với 2 gã đàn ông vung dao vào mặt mình.
Sau khi mấy gã này rời đi, tôi nhanh chóng gọi cho cảnh sát và sau đó là quản lí cửa hàng.
Ngày hôm sau, cô quản lí đến và gặp tôi khi đang trong ca làm. Những lời đầu tiên phun ra từ cái miệng ngọc ngà của cô ả là trách móc sự thiếu chuyên nghiệp của tôi vì dám dùng điện thoại khi đang làm việc. Tôi chỉ cười lên ngặt nghẽo và bảo ả là tôi đi đây.
Thực tế là tôi cũng không gặp chuyện gì bất trắc vào cái đêm mà 2 gã kia xông đến, nhưng chính câu chuyện ấy đã làm tôi quyết tâm rời bỏ công việc.
_____________________
u/lawlesstoast (8.2k points – x2 silvers – x1 all-seeing upvote)
Chuyện bắt đầu khi tôi làm việc tại một nhà hàng Ba Tư. Hôm ấy, tôi nấu miếng bít-tết hơi chín quá, và ông chủ quay lại bếp với đĩa thịt bò kia cùng một đĩa xiên nướng nữa. Ông ta ném thẳng 2 thứ ấy về phía chúng tôi rồi cắp đít về phòng.
Tôi bỏ tạp dề của mình xuống, vớ lấy cái túi và nói với ông ta là tôi sẽ đi ngay bây giờ. Nhưng ổng bảo là tôi chỉ có thể đi sau khi hết ca làm. Nào có chịu? Tôi phản bác lại luôn: “Rõ ràng là ông không nghe rõ những gì tôi nói rồi. Đây là thẻ giữ xe của tôi và tôi sẽ đi luôn. Mọi vấn đề của mình tôi sẽ nói với ông qua email sau.”
_____________________
u/nobodytoldme (22.0k points – x2 silvers – x1 starry – x2 helpful)
Tôi từng làm công việc cắt cỏ cho một nghĩa trang. Việc của tôi là phải đẩy cái máy cắt cỏ đi khắp mọi nơi, nâng nó lên cao để dọn cỏ cho những ngôi mộ sau đó lại hạ nó xuống và đẩy sang ngôi mộ tiếp theo. Cứ nâng lên rồi hạ xuống suốt như vậy đó. Mức lương tối thiểu mà tôi được trả là 4.25$/giờ. Khoảng 1 giờ sau khi nhận việc, tôi ngồi nghỉ trên thảm cỏ nóng như lửa giữa trưa tháng 8, và 1 anh chàng nọ tên là Leroy đã đến, đặt cho tôi 1 câu hỏi: “Anh nghĩ 4.25$ có xứng đáng cho công sức mà anh bỏ ra không?”. Tôi đã suy ngẫm về câu nói đó và quyết định nghỉ việc ngay ngày hôm sau. Giờ tôi vẫn biết ơn Leroy nhiều lắm.
>u/Bryans-Ghost (11.9k points – x1 gold – x4 silvers – x1 take my power)
Bồ có nghĩ Leroy là một hồn ma ở đó không???
Edit: Quào, cảm ơn những người bạn 4 phương vì phần thưởng nhé.
_____________________
u/Edge80 (3.6k points – x2 silvers – x1 helpful – x1 hugz)
Tôi làm cho tiệm bánh nhỏ này được đúng 1 tuần thì ngày định mệnh ấy đến.
Hôm ấy, anh con trai của chủ cửa hàng đến mà không báo trước, ảnh ngang nhiên đi qua quầy bánh để vào nhà vệ sinh mà không để ý rằng có tôi và 1 bạn người làm nữa đang đứng đó. Sau vài phút thì anh ta đi ra và lái xe đi mất, để lại hai đứa chúng tôi với những dấu hỏi to đùng. Cả hai quyết định thử mở cửa nhà vệ sinh xem chiếc phòng pandora này chứa gì, và hỡi ôi, khoảnh khắc cửa mở ra, tôi đã ước Chúa tước đi khả năng quan sát của mình. Một đống nước tè văng khắp phòng, tràn lan trên bệ bồn cầu và thấm ướt cả cuộn giấy vệ sinh, tôi tự hỏi không biết có phải anh chàng này vừa cho ciu mình quẩy chõe cả người không? Ngay lập tức, tôi gọi cho bà chủ để kể cho bà ta nghe những gì anh con trai cưng đã làm, nhưng bà ta nói gì? Bảo chúng tôi dọn dẹp cái đống ấy đi á? Tôi quay sang hỏi người bạn tội nghiệp rằng liệu bạn có muốn dọn không, chứ tôi thì chắc chắn là đéo. Bạn lắc đầu. Tôi bước ra ngoài, bạn cũng đi theo. Chúng tôi khóa cửa tiệm bánh lại và nói với bà chủ đang đợi ở đầu dây bên kia rằng chúng tôi quyết định nghỉ việc, nhưng nếu đống kia được dọn sạch thì chúng tôi có thể cân nhắc lại. Bà ta ré lên, bắn một tràng rap chửi vào tai tôi suốt 20 giây. Tôi là người lịch sự nên tôi chỉ nói lời chào tạm biệt lần cuối với bà và tắt máy thôi.
>u/mike-zane (1.1k points)
Lạy chúa trên cao! Cái nhà bà này chắc chắn điên cả rồi.
>>u/Edge80 (873 points)
Anh này nghe bảo đã 22 tuổi rồi và tôi khá chắc là ảnh có chơi đồ. 2 ngày đầu tôi mới đi làm ở đó thì anh ta vẫn còn là nhân viên cơ, nhưng sau đấy thì bà chủ đến và bắt ảnh biến đi vì ảnh lấy cắp tiền của tiệm á. Nên tôi đoán là vào cái ngày định mệnh đó, ảnh chỉ đơn giản là muốn quay lại để trả thù mẹ mình thôi. Còn tôi và bạn đồng nghiệp thì chỉ xui xẻo trở thành ruồi và muỗi, mắc kẹt trong trận chiến của trâu và bò, may là bọn tôi bay đi sớm, không thì đã chết ở trỏng rồi.
