Đại học ở nhà người quen…

  • Tra** ơi quét hộ bác cái nhà, xong lau luôn đi nhé.
  • Tra** rửa bát chưa?
  • Tra** chạy ra chợ mua cho bác ít đồ với 2 chai nước mía.
  • Tra** lau bàn ghế rồi tủ cho bác.
  • Tra** xuống lấy đồ người ta chuyển tới cho bác.
  • Tra** đi mua hộ chị mấy bịch BVS.
  • Tra** chạy ra đầu ngõ mua cho bác chai rượu.
  • Tra** chiều ở nhà trông em giúp bác.
  • Tra** nấu cơm chưa?
    …Đó chỉ mới là những việc mà bác tâm sự với bố mẹ em là “Nhờ” em làm, chưa kể nhiều lần bác nói “Sao quét, lau rồi vẫn thấy bẩn nhỉ?”, “Bát này chưa sạch nhé”, “Tóc ai đây, tóc cháu à?”, “Chỗ này còn vết mỡ này”, “Cơm nay ko ngon lắm, sau cháu đổi món đi nhé”, “Sao trông em lại để nó nghịch…”…v…v…
    Nhiều lúc cũng buồn lắm anh chị à, em có tâm sự với bố mẹ thì bố mẹ bảo là ở nhà bác thì mình PHẢI vậy thôi…con chịu khó.
    Vì vậy, em đã quyết tâm đi làm thêm, mà lúc em đi làm thêm, bác em còn nói “Học ko tập trung học đi làm thêm?”, em đi làm thêm để có tiền, để có thể dọn ra ở riêng hoặc cùng lắm là vào kí túc xá (ở kí túc cũng phải mất 1 khoản tiền) chứ em ko thể chịu được nữa, cứ có thời gian nghỉ ngơi, rảnh rỗi 1 chút là lại việc này, việc kia đến tay, thay bỉm, thay tã cho cháu, bế cháu, ru cháu ngủ, cho cháu ăn, chưa kể việc nhà. Em cũng chỉ cao có 1m49, nặng 4x cân, thể trang em bé, em cũng hơi yếu nhưng việc gì cũng đến tay, nhiều lúc em cảm thấy bản thân bị kiệt sức nhưng vẫn cố gắng chịu đựng để bây giờ, em quyết tâm, ra ngoài ở…chứ em ko thể ở đây được nữa.
    Em hiện tại vẫn đang cố gắng, có lẽ tháng tới em sẽ ra ngoài đc, chưa biết ở ngoài vất vả thế nào nhưng ở đây, em ko chịu đc nữa rồi…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *