Hệt như vẻ đẹp của những cánh hoa mỏng manh nhẹ nhàng lìa cành trong cơn gió thoảng… Như những hạt mưa dập tắt cái nắng oi ả, mang lại cái mát dịu cho cả một khoảng trời… Chia tay, là điều buồn nhất, nhưng đôi lúc… chia tay lại là khoảnh khắc đẹp nhất của tình yêu.
Bắt đầu cho những tươi sáng là ánh ban mai đẹp đẽ lung linh mà người ta vẫn hay so sánh mọi tươi mới với hai tiếng quen thuộc là “bình minh”. Ừ thì bình minh là tươi sáng, là bắt đầu… Bình minh đẹp là điều không ai chối cãi. Nhưng chẳng phải là hoàng hôn vẫn mang một nét đẹp riêng đó sao? Dù hoàng hôn là khoảnh khắc cuối cùng của cái tươi sáng, là báo hiệu cho những u tối, mở đầu cho bóng tối u buồn… Tình yêu cũng thế, có những lúc kết thúc thật đẹp!
Kết thúc, đôi lúc không phải là điều tội tệ nhất của một cuộc tình, đôi lúc khoảnh khắc chia tay lại là khoảnh khắc đẹp nhất của mối tình. Ấy là khi, người ta nhìn thấy đâu đó những cái nắm tay xiết chặt rồi bỗng chốc buông lơi nhẹ nhàng, đôi mắt nhắm dần nhẹ nhàng một cách mãn nguyện rồi mãi chia xa hai người hai thế giới, nhưng trong lòng mỗi người vẫn mãi nhớ những kẻ niệm về nhau… Đẹp như ánh sao giữa bầu trời đêm vậy.
Ấy là khi, bỗng tình cờ nhìn thấy những cái kết, ôm chặt nhau mỉm cười mà giọt nước mắt lăn trên mi… rồi chia tay nhau bằng một nụ hôn cuối mặn đắng giữa những dòng kí ức tươi đẹp chạy dài trong ý nghĩ. Họ chọn kết thúc, không phải vì hết yêu, không phải bởi những cãi vã hờn giận, không vì những vật chất thấp hèn… Mà bởi hoàn cảnh hay số phận buộc họ phải chia ly, để cuộc sống của nhau không nặng nề, để những người họ yêu thương có được niềm vui và yên bình… Ấy là khi họ biết hy sinh cho nhau!
Là khi giữa bản nhạc cao vút, một nốt trầm kết thúc ngân nga, tạo nên cái hay của nghệ thuật. Là khi giữa những yêu thương thân quen, hai người tự dưng cảm thấy giữa họ không phải là tình yêu nữa, họ tự cảm thấy mình đã tìm được cho nhau những khung trời mới, nên sẽ chia tay mối tình lâu dài mà không dày vò hay hận thù nhau. Sau cuộc chia tay ấy, họ có một tình bạn, tình thân thật đẹp.
Ở đâu đó quanh chúng ta, những cuộc chia ly vẫn thường diễn ra như thế. Không cãi nhau gay gắt, không tổn thương nhau bằng những lời chua cay xé lòng. Họ chia tay nhau trong những yên ả, chia tay để cho những yêu thương mãi còn lại một cách tuyệt đẹp, chia tay để tự cho nhau một con đường tốt hơn… Có những khoảnh khắc chia tay đẹp đến lạ. Hệt như vẻ đẹp của những cánh hoa mỏng manh nhẹ nhàng lìa cành trong cơn gió thoảng… Như những hạt mưa dập tắt cái nắng oi ả, mang lại cái mát dịu cho cả một khoảng trời… Chia tay, là điều buồn nhất, nhưng đôi lúc… chia tay lại là khoảnh khắc đẹp nhất của tình yêu.