Chia tay thì cô sẽ giúp cháu có tiền chữa bệnh cho bố!

Mình và n.y  bằng tuổi, học cùng nhau từ cấp 2. Chắc do mình hay giúp n.y mình làm bài tập nên dần này sinh tình cảm. Lên cấp 3 bắt đầu yêu nhau nhưng vì bố mẹ n.y cấm yêu đương gì nên 2 đứa yêu nhau ko ai biết, mọi người cứ nghĩ chỉ là đôi bạn thân giúp nhau học tập. Chúng mình yêu nhau mà tận lên năm nhất đại học mới biết nụ hôn đầu là gì, còn trước đó chỉ nắm tay và ôm nhau, kiểu cái ôm chào nhau trước khi về nhà ấy.

Nhà mình thì nghèo, ko đến mức là hộ nghèo nhưng cũng chỉ đủ ăn đủ sống, muốn có tiền đóng học thì trước bố mẹ còn phải giảm tiền chi vào ăn uống để đóng học cho mình và 2 em. Nhà n.y thì lại khác, bố làm nhà nước, mẹ là dân kinh doanh, ban đầu là kinh doanh bánh kẹo sau này chuyển sang làm bất động sản nói chung là giàu có, lên đại học năm thứ 3 là đc mua nhà riêng rồi mà.

Vì hoàn cảnh 2 nhà đối lập nên nhiều khi mình cũng tự ti…mình nghĩ chúng mình sẽ ko đi xa đc với nhau. Nghĩ là yêu thì được, chứ cưới xin còn là chuyện của 2 gia đình đôi bên, họ hàng nữa…ko thể cứ thế mà cưới nhau, đến với nhau được. Nhất là bố mẹ n.y lại là người kiểu trọng danh dự, phú quý…lúc nào cũng muốn con gái (là n.y mình) sẽ lấy được 1 người xứng đáng cả về vật chất lẫn tình thần. Nghe bảo là ngày xưa bố mẹ n.y cũng nghèo, từ 2 bàn tay trắng đi lên nên giờ có tiền, hiểu đc cảnh nghèo khổ như nào, ko muốn cho con gái vào 1 gia đình khó khăn để rồi đang sung sướng thì lại phải vất vả…

Mình thì suy nghĩ vậy và bố mẹ n.y cũng có tư tưởng như vậy nhưng n.y thì lại rất vô tư, yêu là yêu thôi…

Cho đến 1 ngày, khi ấy chúng mình đều đã ra trường và đi làm được hơn 1 năm thì bố mình đổ bệnh. Chi phí phẫu thuật rất cao, lên tới hơn 300tr. Mà nhà mình thì làm gì có tiền, mình đi làm kiếm tiền bao nhiêu lại gửi về bố mẹ lo cho 2 em ăn học, lúc ấy em mình cũng vừa lên năm nhất, bao nhiêu chi phí đồ dùng học tập, tiền học, tiền trọ…v…v…

Cũng cùng lúc ấy thì bố mẹ n.y biết mình và n.y yêu nhau, bố mẹ n.y 1 mặt tác động yêu cầu n.y mình chia tay với mình, 1 mặt thì cũng liên lạc với mình khuyên mình chia tay n.y vì nếu 2 đứa có muốn đến với nhau thì bố mẹ cũng ngăn cản thôi, còn nói đc câu “Kể cả 2 đứa có cố gắng bầu thì cô chú cũng bắt bỏ”…là đủ biết bố mẹ n.y ko thích mình ntn rồi.

Đến khi ấy, bố mẹ n.y biết bố mình cần số tiền lớn phẫu thuật, bố mẹ n.y đề xuất luôn là cho mình 300tr để có tiền cho bố phẫu thuật. Mình nói là mình ko nhận nhưng bố mẹ n.y lại nói là sẽ cho vay ko lấy lãi, chỉ mong mình chia tay với n.y để n.y có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn, còn nói là bố mình ốm yếu, mình thì gần như gánh vác cả gia đình giờ thêm cả n.y,  bố mẹ n.y nói là như vậy n.y mình sẽ khổ, nói mình đặt vị trí là bố, là mẹ thì có muốn con cái đang sung sướng phải khổ ko…

Và sau 1 thời gian suy nghĩ, cuối cùng, mình đã chọn việc bố mẹ n.y cho vay tiền để chữa trị bệnh cho bố mình, mình nói lời chia tay với n.y…mình chỉ nói là ko hợp, yêu thì được chứ cưới thì ko, 2 nhà quá khác biệt nhau.

N.y cũng mất 1 thời gian đau khổ, níu kéo, còn mình để dứt hẳn thì mình khá phũ, ko nhắn tin, gọi điện, hay liên lạc, chỉ để lại 1 tin nhắn “Để anh yên, anh còn phải lo cho gia đình, giờ em ko phải là mối bận tâm của anh nữa” để giữ lời hứa với bố mẹ n.y.

Và rồi cứ thế, thời gian trôi đi, đến giờ được 6 năm rồi. Bố mình thì cũng đã đỡ sau lần phẫu thuật nhưng người cũng yếu đi, bố mẹ cũng có tuổi, em mình cũng ra trường đi làm, mình cũng vậy, còn em út đang học đại học năm 3, số tiền 300tr kia mình với em mình cũng đã cố gắng trả hết…Còn n.y mình thì, cô ấy cũng có 1 cuộc sống riêng, đã sinh đôi 2 bé trai cùng 1 bạn trai hơn chúng mình 2 tuổi, nhà bạn trai kia cũng có điều kiện, người gốc Hà Nội, nhà cửa xe hơi đàng hoàng…lễ cưới cũng được tổ chức ở 1 khách sạn có tiếng ở Hà Nội…Mình thì chỉ nghe mọi người kể vậy thôi chứ rõ ràng ngọn ngành như nào thì mình ko rõ và thật ra…cũng ko quan tâm lắm.

Cách đây hơn 1 tuần, chúng mình có gặp lại nhau nhưng chỉ là mình nhìn thấy cô ấy, còn cô ấy ko thấy mình…nhìn lúc cô ấy chờ chồng lấy ô tô đón, cô ấy trêu, vui đùa với các con, đến khi chồng ra đón thì người chồng xuống xe, mở cửa cho cô ấy và 2 đứa bé…thật hạnh phúc. Mình ko thấy cay đắng, hay ko thấy buồn gì cả…cũng thấy hạnh phúc. Vì có lẽ ngày ấy mình đã lựa chọn đúng, mình phải lựa chọn giữa bố với n.y, và mình đã chọn bố, chọn gia đình…nhưng cũng vì thế mà cô ấy có hạnh phúc như ngày hôm nay.

Có 1 kiểu hạnh phúc là nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc đúng ko mọi người, mình từng nghe có người nói với mình như vậy…giờ mình đã hiểu đc cảm giác ấy!

Ông bảo bố ông mổ mất 3 tỷ thì có phải bây giờ cả ông và ny đều hạnh phúc không

Ngày xưa mẹ bảo chia tay ng yêu mẹ mua cho con ip 11 pro max. Mình đã snghi mãi k biết nên chọn màu vàng hay xanh.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *