Mình viết những dòng này khi toàn thân vẫn ê ẩm, may mà ko bị gì nặng vì…Qua n.y mình đi ăn lẩu nướng, uống rượu với hội chị em thân thiết (mình nghĩ bạn nữ nào cũng có 1 hội chị em như vậy). Ăn xong uống say kiểu bét nhè, mấy tháng mới có 1 bữa rồi tâm sự hết nỗi lòng…Chỉ có mấy chị em đấy thôi, ko có anh em nào hết. Ăn xuống xong say thì bắt taxi đi uống nước, trong đó n.y mình say quá, về taxi 1 mình thì ko an tâm nên gọi mình phi xe máy đến đón…Mình đến, nhờ 1 bạn nữa đưa n.y mình lên xe xong đưa về, mình biết say quá như vậy đã bắt taxi, cứ nghĩ chỉ hơi say thôi ai ngờ nát quá…
Trên đường về thì:
- Anh à!
- Ừ anh đây?
- Anh bốc đầu xe đi.
- Em say rồi!
- Ko say, anh bốc đầu xe đi, ỉn ỉn, bốc đầu xe, em ôm chặt lắm rồi, bốc đi, bốc đầu.
Mình ko nói gì: - Sao anh ko nói gì thế? Yêu em anh còn làm được mà bốc đầu ko làm đc à? Ko thì đánh võng đi, công An kìa, anh đi hình chữ S qua mặt anh công an đi.
- Thồi!
- Thồi *éo gì, đi, phải đi, phải bốc đầu, phải đánh võng hình chứ S.
- Em ngồi im đi, say rồi đấy.
- Ko im.
Xong lúc này thì ngúng nguẩy trên xe…mình đã cố giữ cho xe ko bị đổ rồi, lúc đó mình nghi có điềm chẳng lành nên đi chậm, thì n.y: - Sao anh đi chậm thế?
Rồi dứt lời, liền cù mình…ngay sau phát cù đó thì cả 2 oẳng ra đường, mình chỉ kịp “Ớ ớ”…ngã sõng cmn soài…cả đường cứ nhìn kiểu *éo hiểu 2 đứa này đi chậm mà cũng ngã đc. Mọi người vào đỡ thì n.y: - Em chưa sao, em ko say, em bất tử, ko đau.
Mình thì ê ẩm, mọi người dựng xe mình dậy, đỡ cả 2 đứa, may mà vẫn đi tiếp đc. Về đến phòng thì nhờ đứa bạn cùng phòng của n.y ra đưa lên rồi chăm sóc…Mình lúc đó thì chưa đau như bây giờ đâu, về nhà, vệ sinh cá nhân, lên giường nằm đc 1 lúc mới thấy ê ẩm, tím cả 1 phần bắp chân chắc lúc ngã bị đ,ập bắ,p chân xuống…
Mà đây ko phải lần đầu đâu, mấy lần trước say thì nào là “Anh yêu thêm người nữa, anh phải yêu thêm 1 bạn nữa, em 246 chủ nhật, bạn ấy 357”, “Anh phải đào mỏ người ta đi, anh như này cơ mà!”, “Hay anh sang Thái đi, xong mình làm chị em tốt…”.
*éo hiểu thật sự ấy :’(