u/XergBoss (3.4k points – x1 gold – x2 silvers)
Cảm ơn r/Fitness, nơi này đã cứu rỗi đời tôi
Tôi đã phải vật lộn với chứng trầm cảm liên tục trong một thời gian và khoảng một năm trước, nó chuyển biến tồi tệ hơn rất nhiều, tôi đã từng suy nghĩ nghiêm túc về việc tự tử và chỉ suy nghĩ đó cũng khiến tôi rất sợ hãi. Tôi cảm thấy như mình không có ai để quan tâm, và chẳng có gì đáng để quan tâm nữa. Tôi nhỏ bé, gầy guộc, yếu đuối, chơi game cả ngày và đã ngừng chăm sóc tới sức khỏe bản thân từ lâu. Nói ngắn gọn, cuộc sống không có tươi đẹp
Tôi luôn bị trêu chọc vì trông gầy, chủ yếu là từ gia đình tôi. Họ thích chỉ trích về ngoại hình èo uột của tôi. Dù sao thì, vào một ngày nọ khi tôi đang lướt reddit, tôi tình cờ đọc được hướng dẫn luyện tập cho người mới bắt đầu trong subreddit này và tôi nhớ mình đã nghĩ: “Cái này không quá khó. Mình nghĩ mình có thể làm được.” Tôi không chắc cái gì đã nhập vào đầu mình; có lẽ tôi chỉ đã quá mệt mỏi với mọi lời sỉ nhục đã phải nhận, hoặc có lẽ tôi chỉ cần một lý do để ra khỏi nhà.
Dù lý do là gì, tôi đã quyết định thử 1 phát, thực sự thử đi tập gym. Tôi vác cái xác ốm o của mình đi đến phòng tập gym 24h gần nhà nhất mà tôi có thể tìm thấy (tôi muốn tìm phòng tập 24h, bởi vì tôi có thể đến thật sớm và tự mình luyện tập, không bị ai đánh giá dòm ngó). Tôi gặp người quản lý và đăng ký tập thử 1 tuần. Không đùa đâu, ngày đầu tiên đến đấy tôi cảm thấy mình như thằng ngốc ấy, tôi tới vào lúc 4h sáng và tưởng rằng sẽ chả có ai ở đó, và ngạc nhiên chưa, phòng gym lúc đó đông nghịt cảnh sát (có lẽ họ đang tập luyện trước khi ca làm việc của họ bắt đầu). Nhìn thấy cảnh sát khiến tôi rất hãi hùng, nhưng tôi đã gạt nó qua bên và tập gym lần đầu tiên. Tôi nhớ rất rõ mình đã mang theo một mảnh giấy theo, nó là bản vẽ tay tất cả các bài tập bằng hình người que để tôi có thể nhớ rõ cách thực hiện các bài tập. Nhưng ngay cả khi đã mang theo ghi chú cá nhân, tôi đã thực hiện siêu dở tệ. Nhưng một cái gì đó đã thôi thúc tôi tò mò muốn biết mình có thể nâng tạ tới bao nhiêu, tôi có thể tự đẩy mình lên tới giới hạn nào, và mặc dù toàn bộ cơ thể tôi đau nhức như quỷ sau buổi tập, tôi vẫn cố lết được cái thân mình tới phòng tập gym vào 4h sáng hôm sau.
Từ thời điểm đó, tôi đã bị cuốn hút, tôi yêu tập gym, tôi thích nâng tạ, tôi thích tất cả. Và dù tôi vẫn trông chả tuyệt lắm và những con số của tôi khá là khiêm tốn. Tôi tận hưởng việc đi bộ mỗi ngày và thấy bản thân mình dần trở nên khá hơn. Cho đến ngày hôm nay, dù tôi vẫn đang phải vật lộn với chứng trầm cảm, đặc biệt là gần đây sau khi tôi và người yêu chia tay, nhưng ít nhất bây giờ tôi có một cái gì đó vững chắc để dựa vào, một hoạt động mà tôi luôn biết rằng mình sẽ yêu thích và hạnh phúc khi làm nó. Vì thế, chân thành cảm ơn đến từng người các bạn, các mod, người đọc và thậm chí cả shitposters trong subreddit này, bởi vì nếu không phải vì mọi người, tôi không biết liệu mình lúc này có còn sống không nữa.
Yêu mọi người, Xerg
Tldr: Tôi từng phải vật lộn với trầm cảm và nhờ có r/Fitness mà tôi đã nhấc mông lên và bắt đầu đi tập gym, Không chắc hôm nay liệu tôi có còn sống nếu tôi chưa từng vào đây.
_____________________
Link Reddit: https://redd.it/b5fbyk
_____________________
u/PolishBearSneeze (292 points)
Mấy bồ biết ai là người đã cứu rỗi đời tôi không?
Một thằng đểu cáng từ New York tên là Charlie, that was down in SFL for recovery (trans: đoạn này ko biết dịch kiểu gì nên cứ giữ nguyên)
Hắn ta trộm xe ô tô của tôi, công ty bảo hiểm không chịu bồi thường, tôi rốt cuộc phải đạp xe đạp suốt 2h tới chỗ làm mỗi ngày. Đánh bay được 35 pounds (≈15kg) sau 2,5 tháng. Tổng cộng đến giờ là 79 pounds (≈35kg) rồi, mục tiêu còn 30 pounds nữa và tôi hình thành thói quen luyện tập gần như mỗi ngày rồi
Tôi ghét hắn ta ra mặt. Đến giờ vẫn ghét. Nhưng giờ cuộc sống của tôi ổn hơn rất nhiều nhờ có hắn.
ĐKM mày đấy Charlie
_____________________
u/TheRagingHumanist (733 points)
Đừng quên là hãy chỉ lượng sức mình thôi chứ đứng cố quá nhé – nhưng hoạt động liên tục và đổ mồ hôi là RẤT QUAN TRỌNG trong việc duy trì sức khỏe tinh thần tốt đấy bồ.
Tôi bị chẩn đoán trầm cảm mãn tính và PTSD. Nâng tạ, chạy bền, bla bla… bất kể thứ gì như thế – nó tạo ra sự khác biệt rất lớn đấy và bồ sẽ nhận thấy điều đó nếu bồ dừng luyện tập quá lâu
Chúc bồ may mắn trong tương lai nhé!
>u/danteheehaw (313 points – x1 gold)
Tập chạy cũng giúp tôi rất nhiều mỗi khi tôi bị stress đấy. Chỉ cần chạy trong 5 phút thôi là tôi đã quên lý do mình stress là gì luôn rồi, và rồi tôi bắt đầu đấu tranh tâm lý để ngừng chạy
_____________________
u/Thekantona (347 points)
Không, là bồ đã tự cứu mình đấy. r/fitness có thể giúp bồ có ý tưởng nhưng nó đâu giúp bồ nâng những cục ta đó. Bồ đã tự làm tất cả và vượt qua chính mình rồi. Làm tốt lắm!
_____________________
Bài đăng của bạn Ordell trong group:
https://www.facebook.com/groups/rvn.group/permalink/481563972753816
[Ảnh minh họa: Người Năng Lực – Kim Jong Kook / @kjk76]