Ông Lý Gia Thành, ông chủ của các ông chủ, người tột đỉnh vinh quang về tiền bạc, gia thế, trí khôn… đã từng khuyên sinh viên ĐH Hongkong câu này.
Không đi chơi với người nhàn rỗi. Họ không phải là người xấu, thậm chí còn là người rất tốt, rất dễ thương. Nhưng không đi là vì đơn giản là họ chọn cách sống AN PHẬN. Càng nói chuyện với họ, mình càng bị ảnh hưởng bởi tâm lý “không ham làm” hoặc ưa hưởng thụ hoặc quen phụ thuộc người khác hoặc non nớt muốn cân bằng cuộc sống, work-life balance khi vẫn chưa có sự nghiệp.
Cân bằng cuộc sống và công việc là tốt nhưng không thể thực hiện được trong giai đoạn tập trung cho sự nghiệp. Quỹ thời gian 24h/ngày không cho phép vừa khởi nghiệp vừa dành quá nhiều thời gian cho người yêu, cho gia đình, cho những dự định ăn chơi, hưởng thụ…
Phải mất vài năm với người khá và chục năm với người bình thường để có sự nghiệp. Rồi sau đó thì mới có thể có thời gian để cân bằng work-life. Ngồi cà phê ôm máy tính nghĩ ra cái app kiếm triệu đô, chơi bitcoin hay chứng khoán kiếm triệu đô… chỉ dành cho đầu óc cực xuất sắc, không dành cho đám đông.
“Chỉ cần 15 hay 30 phút, một cuộc cà phê với người bận rộn, người có tiền, người có cơ sở làm ăn, người quản lý doanh nghiệp… quý giá hơn nhiều so với ngồi cả ngày với người nhàn rỗi, người suốt ngày rủ mình đi cafe hay người mà ai rủ cũng đi vì quá rảnh”
St