Tại sao đọc sách lại trở thành một chuẩn mực để đánh giá người khác?

Hồi đại học tôi đi mua đồ nướng nghe ông chủ bảo:
“Sinh viên bây giờ sao á, học lâu vậy cũng không biết có vào đầu được cái gì không. Ngày nào cũng có cơm ăn, có bài để học, thư viện thì lớn như vậy, vào đó ngồi mát hưởng máy lạnh cũng thích nữa, vậy mà cứ hở ra là cảm thấy cuộc sống không ý nghĩa, chú thấy á hả, nhiều khi là do chơi game nhiều quá đấy”
Tôi cũng chỉ cười cười chứ không phản bác hay tranh luận gì thêm.
Chú thấy vậy thì nói thêm: “Con không tin hả, con đọc cuốn Đường Cát Khả Đức chưa?”
Tôi: “Con có đọc”
Chú mừng như bắt được vàng, lại có hứng kể thêm, chú bảo bây giờ mới được đọc sách, truyện, chú thích lắm. Còn trước đó là nghèo quá, bây giờ thì bận quá.
Chú thích nhất là cuốn Đường Cát Khả Đức. Tôi với chú còn bàn thêm về một số tình tiết gây cười trong đó nữa, dữ dội hơn là chú còn xem những nội dung hư cấu trong đó là thật rồi làm một số chuyện điên cuồng nữa kìa.
Nướng xong tôi cầm hộp đồ ăn đi.
Trông chú có vẻ rất vui, bởi vì chú nói rất nhiều. Chú bảo lâu như vậy mới có người hợp cạ để nói chuyện.
Tôi hiểm cảm giác này. Lúc nhỏ, tôi và mọi người cũng vui vẻ cùng nhau trao đổi về những cuốn sách mình yêu thích, không vì mục đích khoe khoang, cũng chẳng vì để đạt được gì đó, đơn giản là chúng tôi nói về những điều mình thấy vui thôi.
Đột nhiên có 1 ngày, khi tôi nói về cuốn sách mình thích, có người hỏi: “A, cậu biết nhiều thật đấy, cậu thích đọc sách à, chắc cậu hay đọc sách lắm nhỉ, sao cậu làm được vậy, sao cậu kiên trì được vậy…”
Nhiều lần như vậy với những câu hỏi tương tự như vậy, tôi không còn chia sẻ với người khác về những điều mình đọc được nữa.
Chuyện này tôi nhớ rất rõ và cũng ảnh hưởng đến tôi khá nhiều. Đọc sách là một điều làm tôi vui vẻ, không cần biết đối phương là công nhân, là người làm kinh doanh, hay Giáo sư, Tiến sỹ…Đọc sách nên là một việc khiến chúng ta cảm thấy vui vẻ khi trao đổi với người khác, giống như việc ta cùng nói về những bộ phim mới nổi hay ho gần đây vậy.
Tôi không thích việc biến chuyện đọc sách thành một thước đo, một chuẩn mực, hay một điều kiện của thành công.
Cũng không biết khi nào thì người ta gán ghép việc đọc sách với thành công nữa, tôi thấy đọc sách cũng là một sở thích đơn giản như nghe nhạc, xem phim, đi du lịch thôi.
Tôi thấy người thích đọc sách và không thích đọc sách chỉ khác nhau 1 chỗ.
Người đọc sách thì thích bàn về những cuốn sách mình yêu thích, còn người không đọc sách thì không bàn về sách, họ bàn về ẩm thực, về du lịch, về diễn viên, về khoa học, về tất tần tật những điều họ muốn bàn về.
Đấy, đơn giản thế thôi.

Nếu đọc sách biến bạn thành người đánh giá người khác qua việc họ có đọc sách hay không, đọc nhiều hay không, đọc thứ gì… vậy thì thật đáng buồn.

Sách đàng hoàng chứ ba cái self help tào lao của bọn nhà văn 3 xu đọc phí tgian :)))

Đồng ý, sách cung cấp kiến thức, nhưng không chỉ sách mới cung cấp kiến thức.

Ui sao cảm giác bài này viết cho t luôn vậy. 

T đã từng gặp nhiều người thể hiện kiểu “tôi là người đọc nhiều sách lắm” Lúc đó t nghĩ là “Có rất nhiều kênh để tiếp thu kiến thức mới mà sách báo chỉ là 1 trong số các kênh thôi thậm chí có những thứ được trải nghiệm thực tế 1 lần còn giá trị hơn cả đọc 1 đống sách”. 

Không biết bạn nào giống t không, có những cuốn t thích đọc t cứ đọc đi đọc lại ý nhưng mà kỳ lạ thay mỗi lần đọc t lại phát hiện ra một thứ mới, và mỗi lần như vậy t lại cảm thấy thú vị và ngồi tự tâm đắc. Và t cũng như tác giả không thích chia sẻ về sách với người khác t chỉ thích chia sẻ những cái mình đã trải qua, đã kiểm chứng hoặc đã lĩnh hội được còn những cái gì đọc để biết t xin phép tự cất giữ nó đến khi nào cần.

Đọc sách là sở thích, chẳng phải chuẩn mực hay xu hướng gì cả. Bản thân t coi sách như rượu vậy, để càng lâu khi đọc lại sẽ càng thấm thía, nên dù có đọc vài lần vẫn kh có mang đi cho hay gì hết á. Cũng từng nghe vài người bảo đọc mấy quyển sách đó cũng có áp dungh được gì đâu, nhưng sách với t là hành trình nhìn lại chính mình. Mỗi khi xem lại giá sách, thấy được sự thay đổi về thể loại sách theo từng độ tuổi và thấy rằng mindset của mình đã phát triển như vậy đó.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *