Không biết các bạn sinh năm 93 như thế nào mà số mình lận đận ko thôi trong chuyện tình cảm. Mình sinh ra trong một gia đình mang phong cách ngày xưa nên cha mình cấm yêu đương từ bé , chính vì vậy hết đại học mình vẫn chưa yêu ai. Sau khi ra trường , mình làm trong nước được 1 thời gian rồi đi nước ngoài, cũng có nhiều người tán tỉnh nhưng vì sắp đi xa nên m từ chối. Làm việc ở nước ngoài 3 năm, mình lỡ làm cho anh em nên ko có đòi hỏi gì cả, thời gian làm từ 5h sáng đến 11h đêm, nhg lương cũng bèo bọt. Cuộc sống mệt mỏi và ko có thời gian nghỉ ngơi cả ngày lễ tết nên mình quyết định ko yêu đương gì. Do lm quá nặng nhọc nên 1 người con gái như mình đã phải nằm tại giường trong những ngày cuối cùng trước khi hết giấy tờ và phải về VN điều trị. Sau 1 năm mình lại tiếp tục ra HN và tìm kiếm công việc, lương cũng ổn định, thậm chí mình làm cả 2,3 công ty cùng 1 lúc, thời gian đó gia đình cũng nhắc lấy chồng nhưng mình vẫn chưa quá để tâm mà tập trung kinh tế. Cho đến cuối năm nay mình chuyển sang cv nhẹ nhàng hơn, lm online tại nhà, đồng thời làm BĐS và đầu tư cái khác nữa.
Mình đã bắt đầu mqh với 1 bạn học cũ, chúng mình biết từ thời c2, và nhiều năm rồi chưa gặp. Bạn ấy cũng hay bình luận các bài đăng của m, mình chú ý vì câu chữ bạn ấy dùng 100% là từ địa phương quê mình và ko hề dùng 1 từ phổ thông nào. Bạn ấy sống ở nước ngoài nhiều năm (cái này m ko biết và chỉ nghĩ bạn ấy mới đi vài năm), thậm chí m biết bạn ấy ở trong xã nhg cũng ko rõ là con nhà ai. Chắc bởi vì 1 đứa thẳng thắn, mạnh mẽ và thiên về tình cảm như mình lại quá hợp rơ với bạn ấy, 1 người hiền lành, biết lắng nghe nhg thiếu thốn tình cảm và rồi chúng mình đến với nhau và yêu xa. Vì gặp nhau từ hồi còn c2 nên gần như 2 đứa ko hiểu nhau, nhg bọn mình nc lại quá hợp và thập chí tốt đẹp đến mức bàn tính cả tương lai. Sau đó mình đc bạn ấy chia sẻ về nhà bạn ấy và mình nhận ra, nhà bạn ấy có điều kiện( nhà mình cũng khá giả ko thiếu thốn gì). Nhưng tính lo nghĩ nên mình luôn lo lắng bên kia nghĩ mình dám yêu xa chỉ để đào mỏ nên mình đã từ chốt tất cả nhg món quà mà bạn ấy muốn tặng mình, mình nói: anh hãy để đến khi hai gđ chính thức đi lại rồi muốn tặng em cái gì cũng đc! Nhưng phía mình, có người từ VN qua chỗ bạn ấy, mình chủ động chuẩn bị và tặng quà cho bạn ấy. Nghe đến đây chắc các bạn nghĩ bọn mình sắp có 1 cái kết viên mãn nhưng không.
Một ngày kia bên đất nước bạn ấy sinh sống xẩy ra chiến tranh, bạn ấy ko vào đc facebook và liên lạc qua zalo, bạn nhờ mình xem hộ tin nhắn để có việc gì thì báo lại cho bạn ấy. Sau đó mẹ bạn ấy nt, vô tình mình đã đọc được. Trước đây mình có nghe qua bạn ấy nói, mẹ bạn lo lắng vì chúng mình ở xa này nọ, thì m cũng bảo “mẹ anh nói đúng đấy,với lại hai đứa cũng cần tìm hiểu kỹ hơn nữa vì vẫn chưa thực sự gặp mặt nhau nên cứ từ từ anh ạ”. Nhg cuốc sống mà, nó vả bạn ko trượt phát nào. Mắt mình nhìn từng câu từng chữ mà mẹ bạn ấy dành để x,ú,c ph,ạ,m mình m đã ko thể chấp nhận được. Nhừng từ ngữ gọi là k,hó ng,he n,h,ất đã dành cho mình. Mình lăn lộn kiếm tiền , chi tiêu cho bản thân và phụ giup gia đình, từ xe cộ điện thoại , quần áo giày dép đều mình tự kiếm tiền để mua, ấy vậy mà trong mắt người ta mình thành đứa chuyên đi làm cái nghề…, dụ dỗ và m,ồi ch,ài đ,àn ô,n,g.Tính cách năng động vui vẻ trong mắt họ lại thành h,ư h,ỏn,g , l,ì lợ,m và không thích hợp với bạn ấy. Thực ra mẹ bạn ấy cũng đâu biết gì về mình, chỉ là gọi điện về hỏi thăm các cô ở nhà và nghe linh tinh gì đó tự nhiên lại ú,p những lời lẽ ấy lên đầu mình vậy.Sau đó mình đã bị stress , tự trọng cao nên mình muốn từ bỏ, nhưng vì yêu nên m vẫn suy nghĩ thêm giấu bạn kia 1 thời gian dài, nhg sau đó mình quyết định nói với bạn ấy, nếu như bạn ấy có thể đứng ra bảo vệ mình thì mình sẵn sàng nhịn và tự hứa sẽ để cho mẹ bạn ấy hiểu rõ về mình hơn. Nhưng có lẽ áp lực từ gia đình quá lớn, và bạn ấy chưa đủ hiểu mình nên dễ bị xao động và chính bạn ấy quyết định dừng lại. Trong cái vòng luẩn quẩn này mình vẫn ko cam lòng và ko hiêu nổi tại sao họ có thể phán quyết nhân phẩm mình 1 cách vô căn cứ như vậy. Nhưng tình cảm bỏ ra quá lớn mình vẫn ko thể nào oán trách bạn nam và gia đình bạn ấy.
Đến bây giờ mình vẫn thư,ờ,n,g x,uy,ê,n bị gia đình bạn ấy bóng gió và chỉ trích, thậm chí em gái bạn ấy còn nt riêng để nói mình. Trai chưa vợ, gái chưa chồng chúng mình tìm hiểu nhau có gì sai, nếu ko đến đc thì kết thúc, cớ sao vẫn đi theo để nói x,ấu mình!
Mình hơi mũm mĩm, nhg lại biết ăn mặc, cao ráo,đồng áng bếp núc ko gì có thể làm khó được mình, tiền không quá nhiều nhưng dư dả, và thật sự có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng do mình sợ nên ko dám mở lòng, ai cũng nói nhắm mắt lấy bừa đi 1 người, nhưng mình ko dám! Không biết 29 tuổi rồi mình còn được yêu 1 lần nữa không?!
