Cm tư vấn cho t chuyện này với.
T học xong ra trường may mắn khởi nghiệp với ba cửa hàng kinh doanh tạm ổn. Phần vì gặp thời, phần vì nỗ lực từ hồi vẫn là sinh viên mài đít trên ghế nhà trường. Sau đó t lấy ck luôn, anh làm giảng viên ở 1 trường Cao đẳng.
T làm dâu, thời gian đầu ở gia đình nhà ck khá là ok, ko thấy có vấn đề gì nhiều. Do đi bận cv kinh doanh riêng nên t chủ động thuê giúp việc để thay mình làm việc nhà, ko ảnh hưởng tới bố mẹ ck. Kinh tế cũng gọi là tạm ổn nên lễ Tết quà biếu cho họ hàng đều đủ đầy, trong tổ dân phố công có việc gì t cũng chủ động đóng góp r ghi tên bố mẹ ck cho các cụ mát mặt. Ngoại trừ hnay t kể lể ở đây thì chưa bjo t kể công từ hồi lấy ck tới giờ. Nên t nghĩ bản thân là đứa khá biết điều.
2 năm nay dịch ảnh hưởng nặng nề, lượng hàng hóa bán ra chậm, duy trì cầm chừng và bù lỗ kha khá nên cắt giảm nhiều chi phí. Tạm thời bỏ giúp việc nên t phải lo việc nhà trong khi công việc giờ cũng bù đầu. Thế rồi đùng 1 cái hôm vừa rồi về bố mẹ ck bảo:
– Đợt này họ làm lại nhà thờ tổ, nhà mình góp 100tr nhé.
T nghe mà xây sẩm mặt mày, hỏi ra mới biết tổng chi phí là 300tr. Quái nào nhà ck lại gánh 1/3 trong khi họ khá là đông, bố ck cũng chỉ là con thứ trong nhà.
Phần vì cũng bí tiền, phần vì thấy vô lý quá thể nên cũng từ chối khéo là kinh tế khó khăn, đang gồng gánh còng cả lưng ra, chỉ xin góp 10tr. Thế rồi tình cờ t nghe đc cuộc nói chuyện của bác trưởng họ với bố mẹ ck t ntn
– Nó cứ kêu thế chứ đi xe xịn thiếu gì tiền, 100tr còn không bằng tiền thuê mấy cái cửa hàng 1 tháng. Phụ nữ lấy ck ăn lộc nhà ck, từ hồi về làm dâu nhà này thì kinh doanh thuận lợi vượng hơn hẳn. Cả đời mới sửa sang cái nhà thờ cho khang trang để các cụ phù hộ con cháu ăn nên làm ra mà nó chẳng biết điều gì cả….
Đại loại theo như t hiểu thì từ khi t về làm dâu thì mặc định gia đình phải đóng góp nhiều hơn. Giờ khi ko đc theo ý mn thì t lại thành 1 đứa “không biết điều”? Thật ra thì cũng có nhưng đều là tiền cày cuốc sml mới có. Xong nghe nta nói t nv thấy uống lắm. Không biết t có ích kỷ quá ko nữa ….