Mọi người có ai bị n.y giận vô lý như em ko? Em với n.y cũ yêu nhau 3 năm, từ đầu năm lớp 12 đến gần hết năm 2 đại học chia tay. Trong thời gian yêu chúng em có tặng cho nhau nhiều đồ, chúng em hơi thực tế nên khi yêu nào là tặng chổi, tặng bột giặt, tặng mắm, tặng muối, tặng tương ớt, thậm chí tặng cả mắm tôm,… thiếu cái gì thì tặng cái ấy…
Và 1 lần giặt đồ cho em, n.y cũ phát hiện ra 1 cái sịp rách, chả là cũng thương em nên hỏi:
– Anh mặc sịp rách đấy à?
– Ừ, mặc trong thì quan trọng gì.
Nên là mua cho em 1 lố 10 cái sịp đô-rê-mon để em mặc thoải mái, chả biết đắt hay rẻ gì, cứ n.y mua cho là thích rồi. Ai ngờ đúng 77 49 ngày sau, tức là gần 2 tháng sau chúng em chia tay. Sau chia tay em cũng đau khổ mất 3 ngày liền rồi mới lấy lại tinh thần đi tán n.y hiện tại…và đến giờ chúng em cũng yêu nhau được 8 tháng, cũng đủ mặn nồng cho đến ngày hôm nay, n.y mới sang phòng em, thấy em phơi 2 cái quần sịp đô-rê-mon đáng yêu quá nên hỏi:
– Sịp anh mua à? Đáng yêu thế.
Em thật thà nó quen:
– Ko, n.y cũ anh mua đấy.
Thì n.y em thay đổi thái độ:
– N.y cũ mua sịp cho anh?
– Ừa sao thế?
– Xong anh mặc đến bây giờ?
– Ừa.
– Chia tay rồi vẫn mặc à?
– Kìa em, nó còn tốt thì mình cứ mặc, tội gì phải vứt đi.
– À thế à?
– Ừa.
– Ko định vứt đi.
– Ơ hay anh bảo là vẫn dùng tốt thì vứt làm gì. Mặc trong ai biết đâu.
Và thế là n.y em ko nói gì nữa, giận em, bỏ về trong khi 2 đứa đang định đi chơi? Em có tội tình gì, cái quần sịp có tội tình gì mà giận? Nói chung là chị em khó hiểu…nó hỏng bỏ đi thì còn hợp lý, đây có làm sao đâu mà, lại còn nhắn lại:
– Chắc là vẫn còn tư tưởng đến n.y cũ nên giữ làm của riêng, giấu kĩ đấy.
Kì, thế chẳng nhẽ mới yêu lại đi giới thiệu “Anh đang mặc sịp n.y cũ tặng này em” à?
