Nhật bản • 4:30 sáng
?ℴ? đ?̃ ???̣̂? đ?̛ℴ̛̣? ???ℯ̂̀? ?ℴ̛? ?ℴ? ?ℊ??̃!
Có một câu hỏi tôi được hỏi rất nhiều khi tới nhật :” lí do tôi tới nhật là gì? “
Tôi đã trả lời rằng : “ tôi tới nhật để kiếm tiền và để bản thân trưởng thành hơn! “
Tôi đã được dạy nên trả lời như thế. Vì đó là câu trả lời chính đáng và hợp lí, nó sẽ khiến bạn trở thành một người có mục đích và dễ“ăn điểm” trong mắt nhà tuyển dụng .
Cho đến thời điểm này, khi được hỏi lại câu hỏi đó, tôi chỉ cười trừ. Vì tôi biết, câu trả lời đó không dành cho tôi, và nhật bản chỉ cái cớ tôi lựa chọn để trốn tránh bản thân. Rằng tôi chỉ là một đứa không có mục đích sống.
Có những ngày tắt máy không nhận điện thoại của bất cứ ai, mẹ gọi cho tôi nhiều cuộc. Tôi biết, nhưng tôi làm ngơ. Vì có những chuyện trải lòng với mẹ, nhưng dù có cố gắng thế nào sợi dây đồng cảm của mẹ và tôi không thể kết nối được với nhau, nên tôi chọn cách im lặng.
Dòng tin nhắn ấy tôi sẽ không bao giờ quên : “ Từ nay con không cần phải nhắn tin cho mẹ nữa, hãy coi như mẹ đã chết … “ và khoảnh khắc ấy tôi nhận ra, tôi đã làm tổn thương mẹ nhiều thế nào.
Đúng vậy, mẹ không hiểu tôi, mẹ chỉ biết yêu tôi theo bản năng của một người mẹ. Và tôi chỉ cần hiểu vậy. Đơn giản thôi không cần phức tạp. Xin lỗi và cám ơn mẹ !
Hôm nay lục lại cuốn nhật ký, 1 năm về trước tôi đã viết :
“Nằm xuống giường, nước mắt trào ra. Muốn gọi cho ai đó, muốn ôm ai đó. Không cần hỏi có chuyện gì xảy ra, chỉ cần sự hiện diện của họ để mình cảm thấy ổn. Ít nhất là lúc này
Tôi có cảm giác như mình đã chết!
Tôi muốn cứa lên da thịt mình những vết thương, để mình chỉ còn cảm thấy đau thôi, và sẽ không thấy gì nữa…
Quả thực, tôi không còn cảm nhận được sự tồn tại của mình trên thế giới này. Tôi mơ hồ cảm giác gọi là “hạnh phúc” . Tôi không còn nhớ lần cuối cùng mình hạnh phúc là khi nào,gương mặt tôi ra sao, trái tim đập như thế nào. Tôi không còn nhớ nữa”
Tôi đã mất cảm giác với mọi thứ, từng muốn buông bỏ tất cả. Sau cùng, tôi lựa chọn đối diện với nó, trân trọng giây phút hiện tại.
Tôi 21 tuổi, cám ơn vì tôi đã lựa chọn tồn tại
Gửi đến bạn
, người đọc bài viết này, nếu có một ngày bạn cảm thấy cả thế giới này quay lưng với bạn, hãy về nhà. Bố mẹ vẫn luôn chờ bạn !
Cám ơn bạn!
Nguồn: Thuý Nga