Tôi từng học một môn được coi là khó nhất trong toàn bộ khóa học ở trường của mình. Chưa đến một nửa sinh viên học môn này có thể qua môn. Ai cũng nói rằng việc sinh viên trượt là lỗi của giảng viên.
Ngày đầu tiên đi học, thầy cảnh báo 300 sinh viên trong lớp rằng bạn sẽ không thể nào qua môn nếu như học tất cả vào đêm cuối trước khi thi đâu. Tôi cười thầm, nghĩ rằng thật lố bịch làm sao. Giáo viên nào cũng nói như vậy, còn tôi môn nào cũng qua!
Trước khi thi một hôm tôi mới bắt đầu học, và tôi trượt! Chưa bao giờ tôi trượt một cách ấm ức thế này cả! Tôi tính toán lại, và nhận ra hóa ra bài tôi làm nhận được điểm C là cùng. Tôi sẽ không thể tốt nghiệp được, và tôi cũng không còn tiền để học lại.
Tôi cực kỳ thất vọng, và hoàn toàn không muốn đi trước mặt 300 bạn cùng lớp lên chỗ thầy để ký giấy báo trượt (drop slip).
Tôi quyết định email cho thầy:
Thầy và em chưa gặp nhau. Đây là lỗi của em… Em muốn báo với thầy là em sẽ nghỉ khóa học của thầy. Việc trượt môn là lỗi của em. Em xin phép hẹn thầy tại văn phòng để thầy ký giấy báo trượt cho em được không ạ? Em cực kỳ xấu hổ. Lần sau em sẽ thay đổi cách học hành. Nhưng mà, giờ điều kiện tài chính nên phải đến năm sau em mới đi học lại được.
Thầy trả lời, và bảo tôi gặp thầy sau giờ học. Không nghĩ gì cả, tôi chờ các bạn đi hết và mang giấy báo trượt đến chỗ thầy.
Thầy: Em là Hailey phải không?
Tôi: Dạ vâng. Đây là giờ báo trượt của em.
Thầy: Lần đầu tôi thấy email như của em đó. Em có biết bao nhiêu sinh viên trách tôi vì tôi đánh trượt họ mặc dù tôi đã bảo các bạn phải làm gì để qua môn chưa? Tôi sẽ ký cho em giấy chưa hoàn thành. Nó sẽ giúp em học lại môn này vào kỳ sau mà không phải đóng tiền. Nhưng, em phải đọc giáo trình và đi học đầy đủ, và đừng để nước đến chân mới nhảy. Và đừng làm tôi hối hận vì đã giúp em như thế này!
Tôi cực kỳ sửng sốt. Tôi không xứng đáng với những gì thầy đã làm cho tôi. Trải nghiệm này đã giúp tôi tạo thói quen để có thể hoàn thành việc học xuất sắc ở trường. Bằng cách làm việc chăm chỉ, tôi đã qua môn với số điểm tốt.
Tôi nhận ra một phẩm chất hay bị đánh giá thấp: khả năng xin lỗi và thừa nhận rằng mình đã sai.
Trải nghiệm này khiến tôi phải khiêm tốn đi nhiều. Tôi là một người học giỏi, kiêu hãnh, và cực kỳ tệ trong việc xin lỗi.
Tôi cực kỳ tôn trọng những người có khả năng xin lỗi. Thừa nhận rằng mình đã sai là một việc cực kỳ khó.
Đây là một phẩm chất thường bị đánh giá thấp; nó không làm ta cảm thấy yếu ớt hơn, mà cho thấy sự khéo léo và sức mạnh.