Ý tưởng phim nào nghe thì hay nhưng lúc làm thì lại không ra gì?

Câu hỏi này như thể là dành cho In Time vậy. Đấy là một bộ phim hiện lên gần như ngay tức khắc khi có câu hỏi kiểu này.

Và cũng hợp lý thôi. Ý tưởng của phim này quá sáng tạo – con người được biến đổi gen để dừng già đi ở tuổi 25 và từ đó trở đi bạn có 1 năm để sống. Hết thời gian là bạn chết.

Thời gian đã thay thế tiền tệ, và nó là loại tiền duy nhất có ý nghĩa. Mỗi người có một cái đồng hồ trên tay hiện thời gian họ còn sống.

Bạn mua đồ bằng thời gian – một cốc cà phê đáng giá 5 phút, chuyến đi xe bus 2 tiếng đáng giá 2 giờ, một chiếc xe sang trọng có giá 58 năm, vân vân.

Trong một thế giới mà thời gian là tiền, người giàu sẽ tích trữ thời gian, về cơ bản họ bất tử và sống ở một múi giờ riêng gọi là “New Greenwich.” Họ có hàng thế kỉ, hàng triệu, hàng thiên niên kỷ ở trên tay.

Trong khi người nghèo cố sống qua ngày, với vài giờ ít ỏi. Will Salas (Justin Timberlake thủ vai) là một trong số dó.

Phần đầu phim cuốn kinh khủng, thật vui khi thấy một khái niệm độc đáo như thế thực hiện hóa theo nhiều cách khác nhau, ở cả quy mô nhỏ lẫn lớn.

Ngoài ra, đây là một cách thú vị để nói về sự chênh lệch rõ ràng giữa người giàu và người nghèo.

Nhưng khi Will gặp một cư dân New Greenwich với 100 năm trên tay, người đã tự tử sau khi chuyển hết thời gian cho Will, mọi thứ bắt đầu đi lệch hướng.

Will đột nhập vào New Greenwich nhằm phá hoại lối sống của họ, rồi anh ấy gặp một người giàu buồn chán khác tên Sylvia (Amanda Seyfried thủ vai), và kể từ đó, bộ phim đại khái đã rơi xuống vực – nó trở nên rập khuôn và trở thành một bộ phim kì lạ về cặp đôi Bonnie & Clyde bối cảnh viễn tưởng.

Biên kịch và đạo diễn bởi Andrew Niccol, người đã viết và đạo diễn Gattaca, một trong những bộ phim sci-fi hay nhất mọi thời đại, In Time cảm giác như một bộ phim đã có thể hay hơn nhiều.

Ý tưởng của phim rất thú vị, nhưng thay vì tập trung sâu vào việc khai thác khía cạnh “1% chọi phần còn lại”, bộ phim đã rẽ sang lối khác hoàn toàn.

Thay vì là một bộ phim khiến khán giả phải suy nghĩ về thời gian, tiền bạc và sự nghèo đói, In Time lại đi tập trung vào mối quan hệ tình cảm nhạt nhẽo và trống rỗng giữa hai nhân vật chính.

Với một chút thay đổi về mặt nội dung và thi hành tốt hơn, In Time đã có thể cùng Gattaca bước vào Sảnh Danh vọng của dòng phim sci-fi.

Nhưng chuyện đó đã không xảy ra, và giờ In Time tồn tại với tư cách là một bộ phim lai tạp giữa sci-fi/hành động/tình cảm tương đối hay nhưng dễ quên.

Ôi, phim đã có thể khác biết bao.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *