Chia tay n.y được 1 năm rồi, giờ mới dám tâm sự. Yêu nhau từ năm nhất đại học đến lúc ra trường 2 năm. Trong lúc yêu thì mình lên kế hoạch thời gian rất cụ thể, ngoài thời gian học, thời gian đi làm thêm và thời gian dành cho cá nhân (vệ sinh cá nhân, ăn uống, tắm rửa, học tập ở nhà) thì mình dành hết thời gian cho n.y mình. Chỉ cần n.y mình ới cái là có mặt, nhờ gì mình cũng giúp, kêu buồn chán cái là mình đón đi chơi, quan trọng là có thời gian.
Giữa đêm n.y kêu đói “Anh ơi em đói”, là mình đi tìm mua bánh mì, mua phở, mua cơm rang, mua ngô xào tép…v..v…mình còn chủ động đổi món cho n.y ăn.
N.y mình ốm cái, mình đi học, đi làm liền ko an tâm, phải nghỉ học, nghỉ làm để chăm n.y, khi nào khỏi thì thôi.
N.y mình kêu buồn cái, là mình liền có mặt, hỏi sao buồn, hỏi có sao ko…v…v…
Bình thường mình đi làm thêm, có tiền, mình cũng để dành mua cho n.y quần áo, son phấn, tất nhiên là loại rẻ thôi chứ đâu ra mà mua hàng đắt tiền, đồ hiệu.
Đi chơi, mình chưa bao giờ yêu cầu n.y trả tiền, toàn chủ động trả, tất nhiên thi thoảng n.y mình cũng thi thoảng bao lại mình nhưng ko nhiều dịp lắm.
Có nhiều lần mình sang, thấy n.y mệt mà phòng bừa bộn, mình chẳng ngại dọn dẹp, xong quần áo bẩn mình còn ôm về giặt rồi phơi phóng, gấp đầy đủ bỏ vào túi bóng mang sang cho n.y
…v…v…
Tất nhiên những điều ấy đều xuất phát từ tình yêu của mình dành cho n.y chứ ko phải là vì nhà n.y mình giàu, hay vì lý do gì khác. Chỉ là yêu nên muốn dành mọi điều tốt đẹp cho n.y, muốn hi sinh vì nó đáng.
Thì 2 đứa trong lúc yêu cũng hứa hẹn là ra trường thế nào, yêu nhau đến lúc nào, bao giờ cưới,…v…v… yêu mà, ai chẳng có khoảnh khắc hứa hẹn như vậy cho đến cách đây 1 năm, đúng sau đợt dịch, n.y mình chỉ nói:
– Em ko còn cảm thấy yêu anh nữa.
– Em bị làm sao thế? Đang yên đang lành, yêu nhau 6 năm giờ bảo ko thấy yêu anh nữa, em suy nghĩ kĩ lại đi, đừng có tự mình đưa ra quyết định như vậy.
– Em quyết định rồi.
– Em cứ suy nghĩ kĩ lại đi.
Sau thì mình cứ chờ, cứ chờ câu trả lời chính xác của n.y cho đến 2 tuần sau, n.y mình công khai n.y mới, mình hỏi nghĩ kĩ rồi à thì trả lời “Em trả lời cho anh ngày hôm ấy rồi còn gì?”. Mình ko nói gì nữa, vì n.y mình có n.y mới rồi, giờ níu kéo cái gì nữa. Bẵng đi 1 thời gian, ko quan tâm, ko tìm hiểu thì thấy bạn mình bảo tháng 3 vừa rồi, n.y mình lấy chồng. Chồng n.y cũ mình làm nhà nước thôi nhưng là con nhà giàu, có nhà, có xe, có tiền, người toàn hàng hiệu.
Nghĩ vc* thật, chăm sóc 6 năm xong đùng cái chia tay, yêu 1 thằng nhà giàu đẹp trai…À mọi người bảo đc sử dụng vợ người khác 6 năm rồi còn gì thì xin lỗi, n.y cũ mình bảo “Bao giờ cưới thì em mới cho”. Dụng dụng cđg, nghĩ lại vẫn thấy cay