5r sáng xe xuất phát đi, đến nơi thì anh gọi cho em lấy phòng 304 nhớ.
OK em, anh biết rồi. Cảm ơn em. Đó là 1 cuộc trò chuyện giữa mình – nhân viên của công ty và 1 bạn nữ phòng nhân sự. Mình cũng ko giấu diếm gì vợ nên cho vợ đọc. Vợ chẳng nói chẳng rằng tự dưng t,át mình 1 cái bảo:
Anh đừng tưởng tôi ko biết.
Biết cái gì? Em làm sao đấy. Mọi người nghĩ xem biết cái gì, đến mình lúc đó còn chẳng biết cái gì thì vợ bảo:
Đọc tin nhắn này, dịch ra là “Anh, thứ 6 đúng 5h đến gọi cho em lấy phòng 304”, anh với nó đi với nhau từ bao giờ, phòng 304 nào? Đừng có nói dối… Làm gì có nhân sự nào quan tâm anh đến mức vậy. Anh hỏi 1 câu nó trả lời 1 câu.
Ô thế anh hỏi nó phải im lặng à em?
Tất nhiên có thể trả lời sau, nhưng có gì đó phải đặc biệt thì anh nhắn cái nó mới rep nhanh như vậy được. Mấy đứa yêu nhau hay rep nhanh lắm.
Thì chỉ trùng hợp nó đang ngồi máy thôi mà.
Làm gì có sự trùng hợp nào như vậy? Mà sao anh ko hỏi người khác?
Ôi bạn ấy rõ thông tin nhất?
Lại còn bạn ấy… Và thế là 2 vợ chồng cãi nhau. Lý do là gì, chỉ vì cái bạn nhân sự ấy trẻ hơn vợ mình, vợ mình bảo bạn ấy xinh hơn vợ mình, còn năng động hơn vợ mình (mấy cái này vợ mình tự nghĩ ra) xong bảo mình tránh xa, ko đc tiếp xúc, nói chuyện…v…v…nên cứ cái gì mình liên quan đén bạn ấy là y như rằng nào là c,ặp b,ồ, ngo,ại t,ình, đủ ý tưởng vợ mình nghĩ ra…Mình nói là:
Ko tin em gọi đồng nghiệp anh xem.
Đồng nghiệp anh toàn bao che cho nhau thôi, đàn ông nào chẳng giống nhau, cứ mấy cái vấn đề này là bao che cho nhau. …Và mình im lặng, im lặng rồi vẫn:
Ko còn gì chối cãi nữa thì im lặng à? …Vợ đến ngày thật, mình cũng nhịn, cũng biết trước vợ hay ghen chứ ai nghĩ đc quả tình huống nó như này bao giờ?