TRUYỆN MA: ÁM ẢNH MỘT THỜI – P14

Chap 14

Khi tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm ở bệnh viện, lúc này trang đang ngồi bên cạnh tôi, em nhìn tôi với ánh mắt đầy lo lắng, chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại bất chợt cảm thấy con tim mình hơi có chút gì đó rung động. Đã lâu rất lâu rồi chưa có một người con gái nào quan tâm chăm sóc tới tôi như em lúc này, thời gian qua là thời gian đau khổ với tôi, nhiều lúc không chịu nổi sự cô đơn và tự kỷ đành đi đến bar và mấy chỗ ăn chơi tìm kiếm tình một đêm , nhưng khi đứng giữa nơi tiếng nhạc ồn ào, ánh đèn nhấp nháy cùng với những thân hình uốn éo ,tôi lại cảm thấy mình cô đơn lạc lõng hơn bao giờ hết. Giờ đây khi nhìn ánh mắt tràn đầy sự lo lắng của Trang tôi lại cảm giác có chút ấm áp nơi con tim mình, lúc này nhìn em thật xinh và đáng yêu , mặc dù đã tỉnh nhưng tôi không vội dậy mà chỉ he hé mắt nhìn ngắm em thêm lúc nữa, chắc có lẽ đó là triệu trứng của một thằng lâu ngày không tiếp xúc với gái. Đến khi Trang đặt tay lên trán thì tôi mới mở mắt ra

A anh tỉnh rồi

Uh cảm ơn em, mà em đưa anh vào viện ah

Vâng lúc đó anh tự nhiên ngất đi, em với bạn vội đưa anh vào viện, bác sĩ bảo anh chỉ sợ hãi quá mà ngất đi thôi, hi trông anh thế này không biết cái gì có thể làm cho anh sợ mà ngất đến thế nữa, ah à đúng rồi lúc anh ngất anh có gọi “cô Yến” cô Yến là ai vậy anh

Nghe trang hỏi tôi cũng chẳng biết nói thế nào, chẳng hiểu sao lúc đó tôi lại nhìn thấy thân ảnh của cô yến nữa, chắc có lẽ tôi hoa mắt nhìn nhầm thôi chứ ban ngày thì làm gì có ma cỏ gì. Đang định bịa một lý do nào đó để nói với Trang thì tôi thấy một bóng trắng bước từ cửa phòng đi thẳng lại phía tôi, Tôi vội trùm chăn kín đầu toàn thân lạnh ngắt chân tay run lẩy bẩy, đúng rõ ràng người đang bước vào tôi không nhầm được đó là cô Yến, không thể ngờ được ban ngày ban mặt mà cũng có ma hiện hình, nghĩ vậy tôi lại sởn cả gai ốc.

Anh Nam anh sao vậy

Tôi hé chăn ra nhìn, rồi nhanh chóng lại chui đầu vào, bóng trắng đó sao lại đứng sau em trang rồi, lúc này tôi sợ són đái chỉ lắp bắp trả lời trang

Anh thấy ma

Ma nào, anh thấy ở đâu ?, làm gì có cái gì đâu

Sau lưng em ấy

Làm gì có ai đâu chỉ có bạn em thôi mà, sao anh lại sợ thế chứ

Tôi một lần nữa hé chăn ra, lần này thì tôi nhìn rõ rồi ở phía sau Trang quả thật đúng là có một cô gái, nhưng thật kì lạ là cô bé này có khuôn mặt gần như giống cô yến trong giấc mơ của tôi y đúc , cái khác biệt lớn nhất có lẽ là ánh mắt thôi, trong mơ ánh mắt cô yến nhìn tôi lúc nào cũng mang theo sự bi thương ai oán còn cô bé này thì ánh mắt có phần sắc sảo và tinh nghịch

Xin lỗi có lẽ anh bị hoa mắt

Hj anh mà cũng sợ ma ah

Em chưa gặp nên chưa sợ thôi cứ gặp đi rồi sẽ biết, có khi lại khóc thút thít ấy chứ

Hai cô bé thấy tôi nói vậy cười nghiêng ngả

Đây là Thủy bạn em mấy ngày tới em ở nhà nó đấy, sao anh thấy xinh không có cần em làm mai không .

Hj chào thủy, anh cũng muốn lắm chỉ sợ Thủy không chịu thôi he he, nói vậy nhưng tôi thầm nghĩ trong lòng xin lỗi thủy anh lại trót có cảm tình với trang rồi .

Thủy nghe tôi nói chỉ cười thôi, chúng tôi trò chuyện thêm lúc nữa rồi cũng ra về, trước khi chia tay tôi có dặn riêng trang mấy hôm tới nên chú ý cẩn thận một chút dù sao sau đêm qua tôi cứ có cảm giác bất an về bóng đen tại nhà trang. Sau hôm gặp hai cô bé đó tôi phát hiện mình càng ngày càng bị chứng mất ngủ hành hạ, những giấc mơ đó cứ liên tục ám ảnh tôi, tệ hơn nữa là dạo này tôi bắt đầu thấy tóc mình rụng đi nhiều, đi khám thì bác sĩ chỉ bảo có thể là do dầu gội thôi, còn sức khỏe vẫn bình thường. Tôi bỏ hẳn gội đầu bằng dầu gội chỉ gội với nước thôi, thế mà không hiểu sao tóc vẫn cứ rụng đầy nhà. Mà kỳ lạ hơn càng gần đến ngày 2210 thì tần suất mơ thấy giấc mơ kia của tôi cũng nhiều lên có hôm tôi đang ngủ trưa cũng mơ màng thấy giấc mơ đó. Hôm nay đã là 2010 rồi chẳng biết cái ngày 2210 định mệnh kia là ngày gì nữa, sau giấc ngủ trưa tôi vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh táo để chiều tiếp tục làm việc thì đầu tôi chợt đau như búa bổ, đau đến mức tôi phải dùng tay đưa tay lên đầu giật giật từng túm tóc cho đỡ nhức, nhưng khi cơn nhức đầu qua đi tôi hoảng sợ nhìn bàn tay mình, lại một nhúm tóc nữa ra đi. Lúc này tôi thật sự lo lắng không thể ngờ được bệnh rụng tóc của tôi ngày càng trầm trọng vậy , cứ thế này chẳng mấy chốc nữa mà tôi hói mất thôi. chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi

Alo

Alo anh có phải là anh nam ko ạ

Vâng đúng rồi có việc gì không ạ

Em là thủy , anh nhớ không

Thủy nào nhỉ, xin lỗi mình không nhớ

Em thủy bạn của trang này

Ah thủy có việc gì không em

Em muốn gặp anh nói chuyện ạ

Uh có chuyện gì em nói luôn đi

Thôi anh em mình gặp nhau rồi nói chuyện này không tiện nói qua điện thoại

Uh cũng được nhưng bây giờ anh bận rồi hẹn em hôm khác nhé

Vâng vậy hẹn anh 2 hôm nữa nhé có gì em gọi lại

Ok

Cũng chẳng hiểu con bé này và mình mới gặp nhau có một lần thì có chuyện gì để nói đây, nhưng vẫn ấn tượng vì em nó có khuôn mặt khá giống cô yến nên cũng muốn gặp nó xem có chuyện gì. Nhưng lúc hẹn xong rồi mới chợt nhớ

Chết ! bỏ mẹ 2 ngày nữa chẳng phải là ngày 22/10 định mệnh rồi sao, tôi đang định hôm đó chỉ nằm nhà không ra đường, ai mà biết có chuyện gì xảy ra chứ, cũng có chút lo lắng nhưng trót hẹn với em nó rồi nên cũng đành đi thôi. Tôi điện thoại cho Trang, mấy hôm nay cũng chẳng hỏi thăm em nó ra làm sao nữa. Sau nói chuyện với trang xong tôi mới biết mấy ngày nay trang vẫn ở nhà thủy, hình như trang cũng không biết thủy hẹn gặp tôi. Mỗi lần nghĩ về cô bé thủy này tôi lại thấy kì lạ, ở đời có nhiều người có nét hao hao giống nhau là chuyện bình thường, nhưng không ngờ cô bé này lại có nét mặt giống cô yến vậy. Ngày 22/10 tôi và Thủy hẹn gặp nhau ở một quán nước gần cổng trường Nhân Văn, trước khi đi tôi cũng khá lo lắng vì ngày hôm nay cũng sắp trôi qua rồi mà tôi chưa thấy có gì đặc biệt cả, tôi và thủy gặp nhau lúc đó cũng đã là chiều tối. Khi thủy tới, chúng tôi nói vài câu chuyện đùa sau đó em ấy đi vào chuyện chính

Hôm nay em gặp anh có chút chuyện, mong anh có thể giúp được em

Uh có chuyện gì em cứ nói đi

Lần trước, lúc mà anh ngất ở quán ấy, em thấy anh có gọi tên cô yến, anh có thể nói cho em cô yến đó là ai được không

Sao em lại quan tâm đến cô yến vậy, em cũng biết ai là cô yến ah

Vâng, em cũng có nghe qua, nhưng anh cứ nói cho em biết trước cô yến mà anh nói đến xem có giống cô yến mà em biết không

Tôi kể lại cho Thủy nghe lại chuyện ngày nhỏ chúng tôi ném vỡ bát hương của cô yến rồi kể từ ngày đó tôi hay mơ thấy cô ấy trong giấc mơ của mình….

Nghe xong câu chuyện tôi thấy ánh thủy khá đăm chiêu như đang suy nghĩ cái gì đó. Tôi cũng khá tò mò tại sao thủy có vẻ cũng biết đến cô yến nên hỏi em

Còn em thì sao sao lại biết cô yến

Thủy vẫn đăm chiêu suy nghĩ, em nói

Thú thực với anh có thể cô yến trong giấc mơ của anh là cô ruột của em

Nghe Thủy nói mà tôi bàng hoàng chuyện này có thể xảy ra sao, cô bé ngồi trước mặt mình đây thật sự có thể là cháu cô yến sao, thảo nào con bé có khuôn mặt giống với cô vậy. Khi tôi bình tĩnh hơn thì thủy lại nói tiếp

Nhiều lần em thấy bố em nhắc đến cô nhưng không có nói cho em là cô chết như thế nào. Mãi hôm nay em mới biết hóa ra là cô chết như vậy, lúc này tôi thấy từng giọt nước mắt đang lăn trên má em

Đợi em bình tĩnh lại tôi mơi nói tiếp: Hóa ra em là cháu cô .

Câu chuyện tiếp theo của chúng tôi chỉ xoay quanh về cái chết của cô yến

Tôi nhớ lại lời kể của bà, đúng là nhà ông Hùng còn có một người con trai Tên là phong nữa có thể thủy là con của bác Phong đó. Lang thang trên đường nhìn những ánh đèn đêm tôi bỗng cảm thấy cái thế giới này thật nhỏ bé , tình cờ vậy mà tôi cũng có thể gặp cháu cô. Có lẽ 22/10 là ngày cô báo cho tôi sẽ gặp cháu cô, nghĩ vậy tôi chợt mỉm cười. Đang đi nhìn qua bên kia đường tôi chợt thấy một cô bé con đang đứng mỉm cười với tôi cũng dừng lại, thì thấy con bé đó chầm chậm băng qua đường tiến về bên phía tôi, lúc này mới 9h nên đường xe cộ qua lại vẫn đông nhưng con bé đó vẫn len qua làn xe bước về phía tôi , khi con bé đang đi được nửa đường thì một bóng trắng xuất hiện bên cạnh giữ chặt nó lại. Tôi trố mắt ngạc nhiên vì bóng trắng đang giữ con bé kia lại chính là cô yến. Đúng lúc này một chiếc xe máy lạc tay lái đâm thẳng vào tôi , trước lúc ngã xuống tôi có thể thấy rõ là chẳng có ai trên đường cả, chỉ có dòng xe vẫn vùn vụt đi qua.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *