Trầm Cảm Có Đang Bị Nghiêm Trọng Hóa?

Trước khi có những nhận xét riêng, mình mong muốn các bạn hiểu rõ hơn – hoặc ít nhất cho những ai chưa hiểu, trầm cảm là gì?

Mình xin trích và dịch lại một đoạn trong ICD-10 (2019, F32) của WHO như sau: Trong các giai đoạn trầm cảm nhẹ, trung bình hoặc nặng, tâm trạng của bệnh nhân không tốt, giảm năng lượng và các hoạt động thường ngày. Khả năng tận hưởng, hứng thú và sự tập trung bị giảm, tình trạng mệt mỏi rõ rệt là điều hay thấy. Giấc ngủ thường bị xáo trộn và có cảm giác biếng ăn. Lòng tự trọng và sự tự tin hầu như luôn bị giảm sút (tự ti) và ngay cả ở dạng trầm cảm nhẹ, một số ý tưởng về tội lỗi hoặc “vô giá trị” cũng thường xuất hiện. Tâm trạng giảm sút dần theo từng ngày, nếu không thích ứng được, có thể dẫn đến triệu chứng được gọi là “soma”. Chẳng hạn như mất hứng thú và cảm giác dễ chịu, thức dậy vào buổi sáng vài giờ trước giờ bình thường, cảm xúc tồi tệ nhất trong vào buổi sáng, chậm phát triển tâm thần, kích động, chán ăn, sụt cân và mất ham muốn tình dục. Tùy thuộc vào số lượng và mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng, giai đoạn trầm cảm có thể được chỉ định là nhẹ, trung bình hoặc nặng.

Lý do mình trích dẫn một đoạn kiến thức là vì những sai lầm thường thấy như thế này : “Trầm cảm chỉ xuất hiện sau một sự kiện đau buồn”.

Trầm cảm không phải lúc nào cũng gây ra bởi một sự kiện cụ thể. Mặc dù những trải nghiệm tiêu cực cụ thể góp phần vào các triệu chứng khiến chứng trầm cảm trở nên tồi tệ hơn. Nhưng căn bệnh tiềm ẩn đã ở đó từ trước.

Trầm cảm không phải là một rối loạn cảm xúc; đó là một bệnh mãn tính và lâm sàng. Nó tác động đến não và ảnh hưởng đến cách suy nghĩ, cảm nhận và hành động. Trầm cảm không chỉ xuất hiện cùng với khoảng thời gian khủng khiếp trong cuộc đời bạn và sau đó hết khi khoảng thời gian đó kết thúc. Căn bệnh không chỉ là một tâm trạng hay một cảm giác. Đây là một rối loạn ảnh hưởng về mặt khả năng hoạt động của não, theo cách tương tự như cách bệnh Alzheimer ảnh hưởng đến trí nhớ.

Nếu hỏi trầm cảm có nghiêm trọng hay không, thì cần phải xem xét cả mức độ trầm cảm. Tất nhiên mình hoàn toàn không ủng hộ cho việc “ngó lơ” hay gắn mác “không nghiêm trọng” dù cho đó có là trầm cảm mức độ nhẹ. Mà mình lại hay tự hỏi rằng, nếu nó thật sự nghiêm trọng, hãy tìm hiểu và đưa ra một mức độ đánh giá nhất định, cũng như trung thực nhất dành cho bản thân – bạn biết rõ bạn nhất

Nghiêm trọng hay không tùy vào mức độ ĐÁNH GIÁ và HÀNH ĐỘNG của từng người và mình rất ủng hộ việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ những chuyên gia tâm lý hoặc những người ta tin tưởng.

Chỉ cần làm như vậy, bạn đã tự giúp mình rất nhiều, cũng như tạo điều kiện cho những chuyên viên tâm lý “tiếp cận” dễ dàng và chính xác hơn (nếu có).

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *