Chào cả nhà. Cfs này xin đc tâm sự đôi chút, xin được gửi lời cảm ơn đôi chút. Và đặc biệt, có đôi lời xin gửi riêng cho các bạn là Nam.
Tôi và người yêu yêu nhau từ lúc đại học. Tôi cuối năm 3, còn em năm 2. Đến sáng hôm nay, tức là cũng đc 4 năm, chính xác thì là 4 năm 1 tháng 2 ngày, thì tôi phát hiện ra mình đã bị cắm sừng. 1 cảm giác trống rỗng, xám xịt, nặng người…ùa đến bất thình lình. Em vẫn đang nằm ngủ, tôi lặng lẽ dậy, ra ngoài hít thở. Sáng sớm nay ko có nắng, trời cứ mưa rả rích, lạnh lạnh, và cho ra CFS này.
Tôi ko trách em, vì chính bản thân tôi cũng đã dằn vặt em nhiều lần. 4 năm yêu nhau, có lẽ em là người luôn chủ động nhắn tin, hỏi han tôi. 4 năm, sáng dậy mở mắt ra là đã thấy tin nhắn của em. 4 năm, em ở bên tôi, cùng ăn cùng chi tiêu với tôi. 4 năm, em ở bên tôi nhưng ko hề đòi 1 món quà nào cả. Tôi đã quá vô tâm
Ấy vậy mà, tôi lại chính vì thế mà sinh ra cái cảm giác đó là lẽ tự nhiên. Tôi đã dần bớt trân trọng em. Mọi cuộc cãi vã, đều là tôi làm căng, em thì chỉ im lặng và nghe. Có chăng cáu lắm em cãi lại, nhưng số lần em cãi lại tôi chắc ko quá 6 lần. Tôi cái gì cũng dồn sang phía em, tôi đã tin em sẽ ko dám chia tay với tôi, và trong 4 năm ấy có lẽ là thật. Tôi đã sai, tôi đã ko trân trọng.
Năm ngoái, em ra trường đi làm. Em về Bắc Ninh, có ng quen giới thiệu. Em làm đc 3 tháng bên đó thì nghỉ, do bị chèn ép. Sau đó em chuyển sang 1 nơi mới. 3 tháng công ty cũ, tôi và em vẫn đều đều nhắn tin, gọi điện hàng ngày. Và vẫn là em nhắn cho tôi trước
Ở nơi làm mới. Em làm việc vất hơn, làm từ sáng tới tối, công ty kinh doanh mà, em làm kế toán nên hàng ngày cần kiểm kê muộn cho xong rồi mới về. Em đã bớt dần nhắn tin cho tôi vào mỗi sáng, bớt dần tin nhắn báo “mình về rồi nè” cho tôi vào mỗi tối. Nhưng tôi lại quay ra trách móc, nói em nhắn tin với người này người nọ. Đến 1 hôm, em nói “mình à, em đang rất áp lực đó. Cả công việc, gia đình. Ngay cả mình cũng áp lực cho em sao?”. Tôi như có luồng điện xẹt, thôi ko nói gì nữa. Những ngày sau, em vẫn vậy, và tôi dần chủ động nhắn tin hỏi han trước. Nhưng cái tôi của tôi còn lớn, được vài hôm, lại quay qua trách móc em. Em cũng ko phân trần nữa, em chủ động lái chủ đề. Những lần sau, tối về em đều than mệt, muốn tắm để đi ngủ sớm ngày mai đi làm. Tôi bắt đầu có linh cảm ko hay, và tôi đang hình dung em đang có người khác, thậm chí là đã có người yêu mới.
Ngày hôm qua, vào 1 ngày của tháng 3 năm 2021. Em lên thăm tôi. Ko phải chủ động, mà là do tôi kêu em lên vài lần. Tôi dặn em đi xe bus, ko đi xe máy vì đường xa. Nhưng lúc em lên đến nơi, em lại đi xe máy. Tôi đã bớt suy nghĩ lung tung vì cho rằng “nếu em ko thật tâm với tôi thì đã ko tự đi về thăm tôi”. Tôi rất vui vì đã 3 tháng chưa đc gặp em, rất nhớ em. Nhưng tôi có cảm giác em có gì đó đang cố né tôi
Ngồi nói chuyện lúc, xem phim, ăn vặt. Tôi theo thói quen lại cầm điện thoại của em nghịch như hồi xưa. Em đã giành lấy, nói là xử lý nốt vài đơn hàng online. Đúng là em đã làm vậy, nhưng tôi thấy có gì đó sai sai. Sau đó, em vẫn đưa điện thoại cho tôi. Tôi ko vào youtube, tiktok nghịch nữa, mà vào album ảnh. Và tôi thấy, có vài bức hình em và 1 người con trai khác, tựa vai nhau, chụp ảnh. Những bức hình đó, tôi nghĩ rằng chỉ có tôi và em mới có thể chụp như thế. Tôi đã nổi sùng, chất vấn em. Nếu như là em hồi xưa, em đã cuống quít xin lỗi, giải thích. Nhưng lần này, em nhìn tôi sắc lạnh, mắt rưng nước. Em chỉ nói “ko có gì cả, chỉ là bạn cùng công ty, chụp vui thôi”. Tôi vẫn chất vấn, em vẫn nói như vậy. Em lạnh nhạt, ko buồn giải thích, chỉ nói vậy, em khóc. Sau đó, e đứng dậy đòi về. Tôi giật mình, liền nhẹ nhàng lại, tôi hỏi “Mình với hắn ko có gì chứ? Chỉ là bạn chụp vui thôi phải ko?”. Em trả lời “Đúng vậy, có gì đc hơn chứ. Chụp vui thôi. Chụp này bt mà”. Tôi xác nhận, và tin em, và kéo em lại vào lòng. Tôi ôm em, tin em vì ko muốn em đi xa, em vừa mới đến mà. Nhưng sao nay ôm tôi thấy lạ quá, cảm giác ôm chật cứng người đâu rồi
Sau đó, tôi và em đi ăn. Đi chơi. Tối đi xem phim, về ôm nhau ngủ. Sáng, tôi bất giác tỉnh dậy lúc 7h. Em vẫn ôm tôi ngủ say. Tôi tự dưng có linh tính, trong đầu hình dung ra viễn cảnh rằng, nếu em có người yêu mới, thì chắc chắn người yêu mới sẽ nhắn tin cho em trước. Nếu ở với tôi thì em sẽ giấu thế nào? Tin nhắn ẩn mes, tin nhắn bảo mật zalo? Nếu em có người yêu mới em sẽ lưu tên là gì “chồng yêu? Người yêu? Cục cưng?”. Tôi nghĩ vậy, choàng tay qua ôm em, nhưng thực chất là với lấy điện thoại.
Tôi mở lần lượt mes, tin nhắn điện thoại, zalo xem. 2 cái đầu tiên, ko có gì lạ. Tôi thở phào nhẹ nhõm, chắc ko có vấn đề gì rồi, lo xa quá. Em rất ít dùng zalo, tôi nghĩ chắc chả sao, nhưng thôi tiện thể thì xem chơi chơi. Khi mở zalo lên, ở phần tìm kiếm, biểu tượng kính lúp thay đổi thành màu đỏ. “Tin nhắn ẩn”, tôi nghĩ. Cũng may tôi biết pass tin nhắn ẩn zalo của em, nên tôi đã gõ pass. Tin nhắn ẩn hiện ra, 2 cái nick. 1 là của tôi, 2 nick khác mang biệt danh “Ck iu”. Vào tin nhắn, hiện nội dung “hê nhô vk iu”. Tin nhắn mới nhất, có lẽ các tin cũ đã được xoá sạch.
Tôi bần thần, suýt rớt điện thoại. Mất hồn 5s, tôi nhẹ nhàng đặt lại máy của em về chỗ cũ. Đứng dậy, bước ra cửa. Ngoài trời đang mưa, mà sao nay hạt mưa nặng thế. Tôi cảm giác có thể đếm từng hạt mưa rơi xuống.
Chiều nay em về. Lát nữa tôi sẽ nói chuyện với em. Tôi sẽ ko cáu nữa, mà sẽ cảm ơn em, vì những gì em đã hi sinh cùng tôi, tình cảm dành cho tôi, sự quan tâm cho tôi. Yêu tôi, em đã thiệt thòi nhiều rồi. Lúc em sắp ra trường, tôi đã từng nói thẳng em nhiều thứ, ko phải trách móc mà là muốn em hiểu để ra xã hội ko bị bắt nạt, bon chen. Nay công việc em đã rất rất ổn, em sắp mua xe máy mới, công việc cơ hội tốt. Và quan trọng, đã có 1 người mới quan tâm, yêu thương em hơn.
Trên hết, tôi lại thấy có 1 cảm giác nhẹ lòng. Những gì tôi nghi ngờ, tôi suy diễn, nay đã kiểm chứng và tôi đã biết kết quả. Tôi ko còn phải hoang mang, phải kiểm soát em nữa.
Tôi nói ra những lời hôm nay, để tâm sự cho nhẹ lòng. Và cũng muốn gửi tới các bạn Nam rằng. Quá khứ, hiện tại hay sau này, nếu các bạn đã yêu ai, hãy quan tâm cô ấy, chủ động trước cô ấy, tặng quà cho cô ấy. Có thể cô ấy thể hiện là ko cần, có thể cô ấy luôn hi sinh vì bạn trước. Nhưng họ cũng là con gái, họ cần sự quan tâm, họ cần sự thấu hiểu. Họ yêu bạn thật đấy, nhưng họ vẫn muốn được che chở hơn. Nếu cô gái của bạn có người mới, thì đừng trách họ ngay, mà hãy xem lại bạn đã đối xử với cô ấy ra sao. Nếu bạn đối xử tốt hết mực, quan tâm hết mực, mà cô ấy vẫn theo người khác. Thì thôi các bạn ạ, đừng cáu, đừng nóng gì nhiều. Hãy cứ nóng nảy, cứ nói, nhưng đừng dằn vặt nhau gì thêm. Lúc đó, bạn đã bỏ được 1 con người ko ra gì. Dù sau này người yêu bạn có thêm ai, hãy cứ kệ xem cô/anh ấy làm gì. Một là bạn có một người yêu chung thủy, hai là một kẻ phản bội.
Lời cuối cùng, gửi tặng em, cô gái của thanh xuân. Cảm ơn em, biết ơn em, hạnh phúc vì thời thanh xuân đã có em ở bên. Chúc em luôn thành công và hạnh phúc!

Đàn ông cưng chiều,phụ nữ tự nhiên sẽ ngoan ngoãnĐàn ông vô tâm,phụ nữ sẽ im lặng mà rời điỪ thì chị này sai vì đã cắm sừng anh này,nhưng sừng anh tự trồng thì trách ai được đây
Hoàng hôn lỡ hẹn chân trời.Đôi ta lỡ hẹn một đời nhớ thương.
Cuối cùng thì cũng có lý do để bỏ cô ấy , vừa vui vừa buồn
Cái sai nhất của thằng đàn ông là nghĩ rằng người con gái bên nó ,ko Dám bỏ nó. Thật ra ko pải là ko dám bỏ mà chỉ phân vẫn giữa việc rời đi thì không đành ,tiếp tục thì ko có tình yêu
. Chẳng ai là có thể đứng im một chỗ mà đợi thay đổi . Đàn bà có sắc ,có học vấn thì luôn có thằng đàn ông chạy theo
Tóm tắt: chàng trai yêu cô gái 4 năm, cực kì vô tâm,bị cắm sừng nhưng lại cảm thấy nhẹ lòng.rồi cảm ơn chúc cô gái hạnh phúc.