THÍCH MỘT NGƯỜI KHÔNG THÍCH MÌNH, LÀ CẢM GIÁC NHƯ THẾ NÀO?

  1. Người ấy chỉ rep một chữ “Ừ”, tôi vẫn trả lời người ấy. Tôi rep một chữ “Ừ”, người ấy cũng thôi luôn. Đây chính là sự khác nhau giữa yêu và được yêu.
  2. “Anh thích em buộc tóc hay thả tóc?”
    “Tôi không thích em.”
  3. Ngày nào cũng dằn vặt bởi cuộc đấu tranh nội tâm: “Từ bỏ thôi” và “Mình kiên trì thêm chút nữa thôi”.
  4. Tôi thật sự rất muốn hỏi người ấy, vì sao không thích tôi lại cứ đối tốt với tôi, mờ ám với tôi như thế?
  5. Vì sao bố mẹ em cưng chiều em như bảo bối mà tới bên anh, em lại chẳng đáng một đồng?
  6. Dù ở trong giấc mơ em cũng biết anh không thích em.
  7. Em thích anh nhưng em không thể tiếp tục không biết xấu hổ như vậy nữa.
  8. Em thật sự không muốn nằm mơ về anh nữa, bởi em không đủ sức đối mặt với hết buổi sáng này đến buổi sáng khác trong mất mát và thất lạc.
  9. Luôn cố gắng thi được điểm 10 trong thế giới của anh, rồi lại phát hiện ngay cả tờ giấy báo thi bản thân mình cũng không có.
  10. Người ấy mãi mãi không biết trước khi gặp người ấy tôi tự tin và kiêu hãnh tới nhường nào.
  11. Tìm anh, sợ anh thấy em phiền. Không tìm anh, sợ anh quên mất em.
  12. Cũng may thầm mến là bất tử, nên em còn có thể mất anh thêm rất nhiều lần.
  13. Bạn có nhìn thấy Như Bình trong mắt Thư Hoàn không? Bạn có nhìn thấy Lộ Tinh Hà trong mắt Cảnh Cảnh không? Bạn có nhìn thấy Giản Đan trong mắt Hàn Tự không? Bạn có nhìn thấy Hà Dĩ Mai trong mắt Hà Dĩ Thâm không? Bạn có nhìn thấy Đình Hạo trong mắt Bách Thảo không? Bạn có nhìn thấy Gia Minh trong mắt Kiều Phi không? Bạn có nhìn thấy Hàn Dĩ Thần trong mắt Bùi Thượng Hiên không? Bạn có nhìn thấy Liễu Thiên Nhân trong mắt Lê Ly không? Bạn có nhìn thấy bạn trong mắt người ấy không?
  14. Lúc ban đầu, em đã từng nghĩ đến việc đặt thêm một chiếc ghế bên cạnh mình, sau đó anh sẽ ngồi xuống. Em đặt một chiếc bát trước mặt anh, anh có thể cùng em ăn cơm. Sau đó em đổi một chiếc giường đôi, như vậy anh có thể ngủ bên cạnh em. Nhưng em cứ đợi, đợi mãi mà chẳng thấy anh tới, cuối cùng, em đặt chân mình lên chiếc ghế còn trống, ăn luôn phần cơm trong chiếc bát chưa ai đụng đũa, và đêm đến trằn trọc trên chiếc giường rộng thênh thang.
  15. Anh có thể gặp em không? Anh có thể đứng ở một nơi xa thật xa.
  16. Không thể trách người ấy không thích tôi, tôi chỉ có thể trách bản thân mình quá tham lam.
  17. Nếu đời người như một cuốn sách, câu viết tôi yêu nhất chính là viết em, tôi nguyện làm dấu phẩy, đứng ở bên chân em, nhưng em có độc giả của mình, còn tôi mãi chỉ là người đưa đò qua sông.
  18. Anh căn bản là không thích em, ngay từ đầu em đã biết.
  19. Cô ấy không làm sai gì cả, chẳng qua là vì đã yêu anh. Vậy nên hèn mọn hơn anh, nhỏ bé hơn anh, bị anh xem thường, bị anh khinh bỉ, bị anh không trân trọng.
  20. Giá mà người mình gầy thêm một chút, giá mà chân mình dài thêm một chút, giá mà da mình trắng thêm một chút, giá mà mắt mình to thêm một chút, giá mà mình xinh thêm một chút, giá mà…
  21. Ngày nào cũng đợi tin nhắn của người ta. Đợi đến mòn mỏi luôn rồi. Có những lúc đã quyết định bỏ cuộc thì người ta lại vô tình làm bản thân lún sâu hơn…
  22. Ngồi sân bay đợi 1 con tàu. Thanh xuân rõ ràng không có người yêu nhưng thường xuyên thất tình. Trớ trêu nhất là người ta không thích mình mình càng thích người ta hơn. Cả 1001 lần bảo không được nói chuyện nữa, người ta phũ như vậy cơ mà. Thế rồi bằng cách nào đó lại tha thứ hết. Cái gì cũng tha thứ hết… Biết ngu đấy vẫn cứ đâm đầu vào.
  23. Ngày nào cũng thất tình, ngày nào cũng muốn “thôi bỏ đi”, rồi lại vì một nụ cười mà không thể quay đầu, vì một ánh mắt mà không đành lòng, vì một bóng lưng mà không cam tâm.
  24. Thực ra thích một người thì dù có biết người ta không thích mình cũng không thể nào hết thích người ta được. Tôi rất thích cảm giác thích một ai đó, ngày trước nếu thích một ai sẽ thích rất lâu, không tỏ tình, không tiến tới, chỉ đơn giản lấy người đó làm động lực ngày ngày cố gắng vì nghĩ mình chưa đủ hoàn hảo…
  25. Nghe người khác nhắc đến cái tên người ta thì tim nhói lên một cái, gặp người ta rồi thì tim lại đập điên cuồng. Cuối cùng chẳng thể nói chuyện với người ta, chỉ lặng lẽ nghe người ta nói chuyện.
  26. Cũng tiếp cận, cũng quan tâm, cứ nghĩ rằng em thể hiện đến như vậy, lẽ nào anh không biết. Rõ ràng là anh biết nhưng không muốn làm em bẽ mặt. Ha ha, bản thân thật ngốc, 8-9 năm chứ có phải vài ngày đâu.
  27. Là mỗi ngày vào face book người ta vài chục lần, lướt đi lướt lại những tin cũ, đọc từng cái comment của người ta. Là zalo người ta cả tháng không online nhưng ngày nào cũng vào đọc lại tin nhắn cũ, xem từng trạng thái cũ. Là nhận được tin nhắn của người ta phải nghĩ thật lâu thật lâu xem nhắn thế nào cho người ta reply lại, người ta không reply lại thì hụt hẫng và tiếc nuối. Là thấy người ta trêu đùa với người khác cả người bỗng run lên, tim bỗng nhói nhưng vẫn phải mỉm cười. Là miệng nói từ bỏ nhưng trong thâm tâm vẫn luôn nuôi hy vọng.
  28. Ngày nào cũng đợi tin nhắn của người ta. Đợi đến mòn mỏi luôn rồi. Có những lúc đã quyết định bỏ cuộc thì người ta lại vô tình làm bản thân lún sâu hơn.
  29. Thật ra chỉ hy vọng bản thân mình xinh đẹp thêm 1 tí là tốt rồi. Nói tôi hèn nhát cũng được, không có chí khí cũng được. Bản thân sẽ không đem lòng yêu người không yêu mình. Bởi vì rất mệt mỏi
  30. Không bao giờ dám nhìn thẳng vào mắt của người ấy. Chỉ có thể dõi theo từ xa trong rất nhiều năm, đến nỗi thành luôn thói quen có thể nhận ra ngay người đó trong đám đông.
  31. Là khi gặp người ta, hít vào biết bao nhiêu dũng khí, cuối cùng lại chỉ thốt ra một tiếng thở dài. Nhưng nếu nói ra thì chắc chỉ nhận lại sự thương hại thôi, nên chỉ cần nhìn người ta vui vẻ là được rồi. Chẳng cần người ta phải quan tâm mình làm gì, biết đâu lại chỉ khiến người ấy khó chịu hơn thôi.
  32. Đừng nói là thích người không thích mình, đến vẫn yêu người không còn yêu mình nó còn đau hơn các chị em ạ. Mà 2 cảm giác đó, tôi đều trải qua rồi, tự thấy, mình nên đi mua trà sữa bánh flan uống, ăn món gì đó đang thèm, rồi đi bộ một vòng khi thời tiết đang đẹp, có lý hơn đó.
  33. Cố tình tạo cớ để tiếp xúc nhiều hơn với cậu ấy, kiếm cớ để xuất hiện trước mặt cậu ấy nhiều hơn, kiếm cớ để mọi thứ mình cố tình trở nên chỉ là tình cờ, kiếm cớ để cậu ấy chú ý đến mình nhiều hơn một chút, kiếm cớ để cậu ấy tự nhận ra mình thích cậu ấy. Bốn năm ngu ngốc. Nghĩ lại thấy thật buồn cười.
  34. Chỉ cầu mong họ trả lời cho mình biết có thích mình hay không, vậy mà họ vẫn mặc kệ mình với cái cảm giác khó chịu này.
  35. Phải biết rằng đây là đời thực chứ không phải phim điện ảnh hay truyền hình dài tập. Thích! Không có nghĩa sẽ có cái kết viên mãn. Vậy nên phải học cách chấp nhận. Đôi khi chỉ nhìn thấy họ cười, lòng cũng an yên đến lạ…
  36. Cảm giác khó diễn tả lắm. Muốn gặp lại không dám gặp, muốn nhìn thấy lại không dám nhìn lâu, muốn không nhớ mà không thể,… ghen cũng không có tư cách, hy vọng lại tan vỡ,… Nói chung là mọi thứ đều muốn, đều hy vọng, đều khát khao nhưng chỉ là trong mơ.
    ————-
    Dịch: Yingie
    Nguồn: Truyện Ngôn Tình

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *