TĂNG CA VỀ MUỘN, NHÀ CHỒNG PHẦN CƠM PHẦN LUÔN CẢ MÂM BÁT CẢ NHÀ ĂN CHƯA RỬA

Bước chân về làm dâu, tôi luôn tâm niệm trong đầu rằng chỉ cần mình chăm chỉ, chịu khó, cứ hết lòng với nhà chồng thì chắc chắn sẽ nhận được sự đền đáp. Thế là ngày nào cũng thức khuya dậy sớm chẳng quản vất vả.
Sáng cứ 4 rưỡi, 5 giờ là lục đục dậy để cơm nước bữa sáng rồi chạy vù ra chợ mua thức ăn cho cả ngày. Buổi trưa có thức ăn sẵn đấy rồi thì nhà chồng tự nấu. Tối về thì lại đến tay mình. Nhà cửa, dọn dẹp, quần áo cái gì cũng đều đến tay tôi cả. Trong khi nhà còn có cả 2 cô em gái chồng chưa lập gia đình.
Ngày hôm đó tăng ca về, 12 giờ đêm rồi, tôi còn nhớ chồng nhắn có phần cơm nên về nhà ăn cho sạch sẽ. Chẳng ngờ về nhà cơm thì miếng mất miếng còn, lại thấy bát đũa ngổn ngang, cả một mâm bát nha chồng ăn trước để nguyên xi chờ tôi về rửa, nhà cửa thì bẩn thỉu. Không giữ nổi bình tĩnh nữa, tôi lôi hết đống bát đũa trong bồn ra n.ém hết xuống sàn nhà. Có tiếng động lớn cả nhà chồng nhào dậy, nhìn tôi đứng với đống chén bát ngổn ngang thì hét lên:
– Cô phá nhà này đấy à. Bát không rửa lại còn đ-ập.
– Không rửa được thì ném hết đi, tôi về đây không phải để làm con hầu con hạ.
Mẹ chồng gào lên m.ắng nh.iếc tôi thậm tệ. Các em chồng cũng lầm ầm lên. Chồng tôi thì bắt tôi phải xin lỗi nhà chồng. Xin lỗi ư, không bao giờ có chuyện tôi xin lỗi. Tôi chẳng làm gì sai hết cả. Cuộc sống như thế này làm tôi cũng chán đến phát ngán ra rồi. Cùng lắm thì ly hôn cho rảnh nợ, nghĩ lại vẫn uất nghẹn bật khóc mọi người à. Lắm lúc mệt mỏi áp lực chỉ muốn đi quách cho xong. :((

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *