TẠI SAO NGƯỜI VIỆT NAM ĐỀU RẤT GẦY?

1. Tôi đã từng đến Việt Nam du lịch, cảm giác người Việt Nam không ăn đồ dầu mỡ…

Tôi ăn miếng phở mà giống như nước sôi đun với muối ấy. Cái bát muối tiêu chanh ít nhất ở nhà hàng nào cũng phải có, mùi chanh thanh mát cực. Xào rau cũng chỉ cho một tí dầu thôi. Tự nhiên nghĩ đến đồ ăn ở nhà ăn trường tôi, không khác gì ngâm trong mớ dầu hết.

Một điều nữa đó là sữa chua của Việt Nam, hình như tôi cũng nghe bảo thấy nổi tiếng lắm. Ăn nhiều được cái nhuận tràng lắm hê hê. Có cái sữa chua nếp cẩm ấy, không đến nỗi quá ngọt nhưng mà ăn cảm giác rất no bụng. Về nước rồi vẫn thấy nhớ cái mùi vị đó.

Thêm cái bánh mì lát nữa, 1 bịch to mà cũng rẻ bèo, nhưng mà hình như không có đường, không thấy ngọt gì luôn.

Kết luận: Đồ ăn rất thanh đạm, không có dầu mỡ, đồ ăn vặt cũng vậy, ít có vị ngọt.

Tôi chịu không nổi nên phải tìm một nhà hàng khác để bổ sung thêm ít dầu mỡ vào người. Nó đãaaaaa

2. Tôi không biết nhiều về Việt Nam cho lắm, nhưng mà từng đi công tác ở Hà Nội 1 tuần. Trong 1 tuần này tôi ăn uống rất ngon luôn, không bao giờ thiếu thịt. Món phở quốc dân của Việt Nam cũng cho cực kỳ nhiều thịt!!!

Nhưng mà căn bản là rất ít dầu mỡ, ăn cũng toàn là thịt gà nạc, thịt bò nạc, chỉ có một hôm duy nhất là có thịt lợn. Ngoài ra còn có tai lợn, không dính tí mỡ nào luôn. Kể cả ăn KFC hay McDonald’s cũng không có dầu mỡ luôn má ơi vi diệu. Đĩa salad rau củ nó to hơn nước ta chục lần, mà là 3-5 loại rau củ luôn á, đồng thời còn cho thêm 1 đĩa dưa chuột to bự nữa cơ.

Vì vậy, đợt ở Hà Nội, tôi 1 ngày ăn 5 bữa. Bất kể ăn cái gì, ăn bao nhiêu đều không có cảm giác no, cứ đúng 3 tiếng sau là lại thấy đói… Đói kiểu da bụng da ngực dán được vào da lưng luôn ấy…

Cứ như vậy, 1 ngày 5 bữa ăn không thiếu cái gì. Một tuần sau về nước tôi sụt gần 2 cân…Cầu được ước thấy ba má ơi!!!!!

Còn đối với những người bản địa, người ta ngày nào cũng ăn như vậy. Một ít cơm, thêm ít thịt không có tí mỡ nào, lại thêm ít rau nữa. Thậm chí còn chay hơn cả như này nữa, mà ăn cũng không nhiều, cũng không nhiều bữa. Như vậy mà không gầy nữa thì có tàn nhẫn quá không vậy??

Nhưng đối với tôi, điều tàn nhẫn hơn nữa là, con gái Việt Nam đều không phải là kiểu gầy dơ xương mà là gầy kiểu có da có thịt, vòng nào ra vòng nấy, kể cả cô lao công cũng vậy nữa…

Edit: Xin được đính chính là tôi chỉ gặp cô lao công khi đang quét dọn ở sản thôi nha, nha!!!! Tôi không có làm gì đâu nha, nha!!!!!

3. Tôi đã sống ở Sài Gòn nửa năm rồi. Câu trả lời không mang tính đại diện đâu nha. Theo tôi đó là dựa vào 2 yếu tố:

Thứ nhất là thói quen. Theo như lời đồng nghiệp của tôi nói, mấy anh em người Việt Nam của tôi đều đang ăn cỏ (không có ác ý, hình dung về việc không khác gì ăn chay thôi). Lượn một vòng trên phố, cả mấy cái sạp bán hàng đều là cơm gà, rất ít phụ liệu, mà ăn thịt gà cũng không dễ bị tăng cân nữa. Rồi lẩu cũng rất nhiều rau, rất chay, tôi rất thích. Ngoài ra còn có món quốc dân phở nữa, sẽ cho thêm 1 ít thịt bò hoặc thịt lợn. Tôi thường ra ngoài để tìm vài quán lẩu hoặc mấy quán xiên nướng để ăn cho bớt thèm. Do không giỏi tiếng Việt nên tôi mời thêm người bạn Việt Nam của tôi đi cùng nữa, mà ông ý cũng ăn ít lắm, thật. Chỗ dự án của tôi cũng có 1 cái nhà ăn, món ăn chính của họ có cái món gì đấy tôi không nhớ được tên, nhưng cũng rất chay.

Hơn nữa chắc 1 phần cũng do cơ địa. Nhiệt độ trung bình ở HCM đều trên 25 độ, 1 năm 12 tháng thì có 9 thàng là trên 32 độ rồi. Hiện tại nhiệt độ đang là 35 độ đó. Vì vậy cơ địa của người ta không có tích mỡ.

Thứ 2 là về kinh tế. Ở chỗ dự án của tôi, quản lý bộ phận kỹ thuật công trình dân dụng là mấy anh em người Việt, lương tháng 19 triệu. Đối với các dự án kiểu này ở Việt Nam, lương của quản lý có thể lên 23 triệu VND. Còn với những bạn mới tốt nghiệp làm phiên dịch với xử lý tài liệu là khoảng 6-9tr VND. Còn lương của mấy anh kỹ sư hoặc mấy anh làm bên thương vụ là khoảng 10tr VND, nếu kỹ sư phải đến trực tiếp công trình thì là 16tr VND.

Còn chi phí sinh hoạt của dự án này chỗ tôi thì 1 tháng tầm 1tr6 là đủ. Cá, sườn, thịt kho, thịt gà, trứng rán bla bla mỗi bữa ít nhất 2 món. Với mức lương của họ thì không có gì áp lực. Nhà ở SG rất đắt nhưng thuê phòng thì cũng tạm ổn. Một cô em trong văn phòng của tôi, tính ra 4 người thuê 1 căn 1 phòng khách 2 phòng ngủ, mỗi tháng mỗi người 1tr tiền thuê nhà, điều kiện cũng rất tốt.

Mà điều cần nói ở đây là, chỉ số hạnh phúc của nhân dân Việt Nam có năm xếp thứ 2 thế giới. Mặc dù tiền mua nhà ở SG rất đắt, nhưng nhà cửa không phải là chuyện trói buộc được cuộc sống của người dân Việt Nam. Tiền vốn để cưới hỏi của họ cũng rất ít. Khái quát lại, tỉ lệ áp lực về cuộc sống và tiền lương của bọn họ thấp hơn nhiều so với chúng ta. Đợt đá U23 châu Á, tất cả mọi người kể cả gái trai trong dự án của tôi đều giải tán nghỉ việc để đi xem đá bóng, việc sản xuất của dự án cũng phải tạm dừng, để mỗi bọn tôi mở mắt nhìn vậy thôi chứ cũng chả làm gì được.

Vì vậy, bản thân tôi cảm thấy, người Việt Nam 70% là do thói quen, 30% là kinh tế.

4. Ngày 3 bữa chả bữa nào thấy miếng dầu miếng mỡ không gầy thì mới là lạ. Tôi qua bên đó, buổi sáng ăn một bát phở đầy thịt, thêm 1 cái bánh mì, rồi ăn thêm hoa quả nữa. Túm cái quần là bữa sáng của tôi bằng họ ăn trong 1 ngày luôn ấy. 7 rưỡi ăn sáng xong, kết quả 10 rưỡi đã thấy đói rồi. Đến siêu thị mua ít đồ thấy người ta bán khoai tây chiên cũng nhảy vào mua. Đi trên đường ăn về đến khách sạn là vừa hết, tiếp đó còn ăn thêm 2 cái đùi gà với phần cơm nữa. Lúc đó thấy một bạn gái người Việt mua bịch khoai tây chiên đó để làm bữa trưa. Thử hỏi không gầy nữa thì muốn sao trời???

5. Cá chép Mỹ, cua Đức, thỏ Úc, gái Ukraina. Giờ các ông lại muốn lừa tôi đi Việt Nam nữa á hả….

6. Có người thân ở gần Hà Nội, mấy năm trước tôi có qua đó.

Sức ăn của người bản địa phải nói là ít đến giật mình luôn ấy. Sức ăn của 1 đứa Quảng Đông như tôi đã đủ ít rồi, bọn họ nói thật chứ chỉ đủ cho chim ăn luôn má. 2 cái trứng rán mà 6 người ăn!!!!!!!! Rau đều là rau luộc, mà còn là đĩa nhỏ tí, gà nuôi được 1 cân là mổ thịt rồi, vặt lông vặt cánh hết chắc còn được nửa cân nữa. Mà vẫn là 6 người ăn!!!!!!!!!!!!

Vì vậy á, họ!rất!là!gầy!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *