Bạn làm sai. Sếp mắng bạn một câu. Bạn giận dỗi về bàn viết đơn xin nghỉ.
Ngay khi email đc gửi đi. Bạn nhận được câu trả lời ngắn gọn của sếp:
– uh
Bạn nhếch mép, nghĩ, rồi để xem ông ta tìm được ai thay thế mình
Bạn nghĩ, ông ta là một người ko biết giữ chân nhân tài
Bạn nghĩ, khả năng của bạn có thể làm ở bất cứ đâu
Bạn mở facebook và viết vài dòng thấm đẫm triết lý như leader is…boss is…
.
.
.
Có lẽ rất nhiều người đi làm đều từng ít nhất một lần nghĩ về sếp như vậy.
Nhưng xin thưa các bạn trẻ, sau nhiều năm đi làm, cả ở vị trí nhân viên lẫn vị trí lãnh đạo, tôi rút ra được kinh nghiệm như sau:
1. Trên tất cả các loại triết lý nhân sự, các vị lãnh đạo có một tôn chỉ “chỉ giữ người muốn ở lại”. Nếu bạn đã muốn ra đi, sẽ ko có ai giữ bạn cả. Ngay cả khi bạn là một nhân viên có năng lực.
2. Ai cũng có thể bị thay thế, ngay cả sếp. Vì thế đừng ảo tưởng bạn là người quan trọng vời vợi trong công ty.
3. Khi bị sếp chỉ trích, bạn nộp đơn xin nghỉ ngay lập tức. Đó chỉ giống như một đứa trẻ con làm mình làm mẩy khi bị người lớn mắng. Nó thể hiện bạn ko chuyên nghiệp, bạn ko đủ bản lĩnh và bạn quá đề cao cái tôi cá nhân.
4. Vài trường hợp, Bạn có thể cho rằng mình ko sai. Vì quy định công ty ko nói rõ điều đó.
Hoặc sếp chưa bao giờ nói với bạn điều đó.
Nhưng xin bạn hiểu, có những quy ước trog công việc không bao giờ được nói ra. Bởi nó được sử dụng để thanh lọc những người có EQ tốt.
Ví dụ: gần đây tôi xem bộ phim HQ chị đẹp mua đồ ăn cho tôi…nhân vật Yoon Jin Ah thực sự rất chuyên nghiệp khi cô hiểu rằng không bao giờ được đi sneaker tới công sở, dù quy định công ty không có. Cô nói:”hiểu được điều đó chính là sự chuyên nghiệp”
5. Ngoài năng lực tốt, các công ty luôn tìm kiếm những người có tính cách tốt. Một tính cách tốt ko phải là bạn nhường nhịn đủ điều, bạn ngoan ngoãn dễ thương như một chú mèo con.
Mà là cách bạn ứng xử. Bạn biết cách nói chuyện, bạn giao lưu khéo léo, bạn ko ngồi lê đôi mách, bạn biết cách thể hiện bản thân.
Đừng gào lên khi có ai đó được sếp ưu ái hơn vì “đứa đó khéo nịnh sếp”.
Thực tế cho thấy, “khéo ăn khéo nói sẽ có được thiên hạ”- tựa một cuốn sách mà tôi rất thích. Đọc sách rồi bạn sẽ hiểu, “khéo nói” không -phải -là “xu nịnh”
6. Thực tế là ông chủ nào cũng muốn có được nhân tài làm việc cho mình. Vâng, tôi nhấn mạnh là: Làm-việc-cho-mình !
Hoặc tốt hơn hết là Cộng-tác-cùng-mình!
Chứ không phải là mời về để Làm-chủ-của-mình.
Nên nếu bạn còn nghĩ rằng, với trình độ của bạn (có thể cao hơn ông chủ), bạn nói gì ông chủ cũng nghe theo thì…bạn lầm!
Với suy nghĩ như thế, lời khuyên là, tốt nhất hãy tích cóp một số vốn và tự đứng lên làm chủ. Vì ko ai muốn có một người nhân viên chỉ lăm le cãi lời ông sếp.
———
Tóm lại, khi bạn đi làm, bạn sẽ cảm nhận được vô số bất công trên cuộc đời này.
Nếu may mắn, bạn có một người sếp vừa “tài” vừa “tâm”
Kém may hơn, sếp của bạn chỉ có 1 trong 2 điều đó.
Xui cho bạn nếu ông ấy ko có cả 2.
Bạn chỉ có một số lựa chọn:
1. nghỉ việc cmn cho rồi. Làm áp lực ko làm nổi
2. Im lặng cho yên thân, hàng ngày làm hết trách nhiệm rồi về. Đ* bao giờ ý kiến gì nữa.
3. Kệ mẹ đời, tao vẫn cố gắng làm việc hết sức để cho ông ấy nhận ra tao đúng.
4. Tiếp tục phản ứng và thái độ với lão sếp dù biết rằng mình có thể bị đuổi việc.
….
Bạn còn lựa chọn nào khác ko?
Không!
Bạn có để ý …???
…tất cả những lựa chọn trên đều chỉ là lựa chọn thay -đổi -thái -độ -làm việc của bạn.
Chứ ko hề có lựa chọn thay đổi ông sếp!!!
Tôi dĩ nhiên khôg khuyên bạn chọn cách nào trong 4 cách ở trên. Vì bạn mới là người hiểu rõ nhất thứ bạn cần.
….
Người sếp đầu tiên của tôi từng nói:”em chỉ đc nghỉ việc khi bản thân em đã có đóng góp cho cty. Hãy ra đi trong sự lưu luyến của người khác”
Bạn đã làm việc chuyên nghiệp. Vậy khi nghỉ việc, cũng hãy nghỉ việc một cách chuyên nghiệp.
Đừng làm mình làm mẩy. Đừng dỗi hờn thế giới. Đừng nói xấu công ty hay lão sếp.
Bởi khi bạn ra đi rồi, tất cả những gì bạn để lại, khiến người ta luyến tiếc…
là những đóng góp cho cty…
….hay là một cái thở phào của người ghét bạn…
bạn hoàn toàn có thể quyết định được nó!!!
St: Hãy trân trọng công việc mình đang làm, Nếu có nghỉ việc hãy ngẩng cao đầu mà đi.