SÀI GÒN VỀ ĐÊM…CHUYỆN ÚT CƯNG !!!

Dưới chân cầu Chà Và – Q5, tôi bắt gặp một gia đình nhỏ và cháu bé có vết may dài trên đầu, đang nằm dưới gầm cầu, được nằm xếp ngăn nắp nằm giữa ba mẹ để che chắn bởi gió sông  sương đêm, chuột, côn trùng…

Ghé thăm tôi hỏi vợ chồng chị: Tại sao nằm ngoài đây? Bé nhiêu tháng tuổi rồi ạ? Vợ chồng chị kể: Thất nghiệp, không có tiền trả trọ, 2 vợ chồng lượm ve chai. Bé được 14 tháng tuổi , còn bé 3 tuổi mà không có khả năng nuôi nên gửi né vài hôm rồi tính tiếp. Tôi hỏi : Bé đang ngủ tên gì ? Chị bảo chưa làm giấy khai sinh. 

Con tên Bảo Trân nhưng Anh Chị hay gọi con là ÚT CƯNG. Tôi đùa “Gọi người ta là ÚT CƯNG mà để người Ta ngủ hầm cầm vỉa hè như thế này mà cưng cái gì hả mẹ ơi?”

Thật ra tôi cảm nhận được hai Từ ÚT CƯNG đó nó đã gói gọn tình cảm của vợ chồng anh chị cũng như các bậc cha mẹ dành cho con. Họ thương con họ chứ, họ mong muốn những điều tốt nhất cho con họ chứ, nhưng sự nghèo nàn khổ cực của số phận lúc này. Họ không cho phép, không thể cho con mình có cuộc sống như những đứa trẻ khác !!! Nhưng họ thương con trong tất cả tình yêu của họ được gói ghém cẩn thận bởi hai chữ “ÚT CƯNG“

Thương nàng Út Cưng ngủ hầm cầu sống ngoài đường nên bị té từ thành cầu xuống đất, trên đầu con đang có vết thương dài may 8 mũi. Chúc con một đêm ngon giấc, thương hơn cả chữ thương.

Nguồn: Đêm Sài Gòn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *