r/Poems

Anh nghĩ về em khi trời mưa

[Anh nghĩ về em khi trời mưa]

Anh nghĩ về em khi trời mưa
Nụ cười nhẹ, đôi lời thủ thỉ
Một tiếng “thương” dịu mềm tâm trí
Xóa mờ dần những giọt mưa rơi

Nằm bên nhau, đâu phải nhiều lời
Tiếng TV trôi trong vô định
Em thân yêu và miền yên tĩnh
Trái đất dừng trong cái ôm sâu

Đôi khi anh dừng lại thật lâu
Ngắm mưa rơi qua ô cửa sổ
Anh lặng im mà lòng thác đổ
Em dịu dàng, em hiểu lòng anh

Và những khi trời đất ngọt lành
Là lúc quyện vào nhau nồng đượm
Anh trong em thẳm sâu mơn trớn
Những tinh khôi của cuộc yêu tình

Giản đơn thay, anh nhớ chúng mình
Nhớ cảm giác bên em, nhẹ nhõm
Em soi sáng mảnh hồn thấp thỏm
Giờ một mình anh lại tối tăm

Đâu chỉ mất đi ánh sáng lòng
Mà mưa cũng bỏ anh đi mất
Đời dối gian, còn anh chân thật
Mưa rồi, chỉ nghĩ đến em thôi

Anh thường tự hỏi những rối bời
Trời cao có an bài tất cả
Liệu từ đầu định là hai ngã
Yêu dại khờ, đâu phải cho nhau

Những ngày này, anh lại buồn lâu
Bởi vì mưa đổ ngoài khung cửa
Nghĩ về em, đâu còn em nữa
Chẳng kìm lòng, anh khóc vậy thôi

Khóc cho nửa hồn đã chết rồi
Nửa hồn đi theo em mãi mãi
Mình xa nhau, ấy là thực tại
Nếu không thì đã khác,
phải không em?
_____________________

Nguyên văn:

[When it rains i think of you]

When it rains I think of you.

Your smile and words along with your love melted the rain away.

We would watch TV or cuddle or plain hug.

Sometimes i would stare out our apt window and look at the rain and you would understand what I was feeling and you would hug me so tenderly.

I also would do the same for you without so much as a word because I knew what you were feeling.

Other times you would say we could have sex, that always brightens everything! Yes, we did have sex, quite a bit.

I simply miss being with you and the light you cast upon my weary soul. Now I once again live in darkness.

Not only do I have no light but I can barely even see the rain where I live now.

It’s been a long time since the disaster…,. Still, whenever it rains, all I can do is think of you and wonder, was god trying to help us or were we never meant to be together in the first place.

I am sad to begin with but whenever it rains outside my puny basement window, I think of you and all I can do is cry.

I cry not for myself, but for my soul which longs for you. However, I know that we will never be together again because if we were it would have been different.
_____________________
Link Reddit: https://redd.it/c5zi1g
_____________________
Bài đăng của bạn Lily Ks trong group:
https://www.facebook.com/groups/rvn.group/permalink/591131958463683

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *