r/Poems

Đơn phương

[Đơn phương]

Tôi muốn viết về em theo cách riêng
Những câu chữ tôi chưa từng đặt bút
Chẳng ai định nghĩa một người như vậy
Liệu rằng em có hiểu được tại sao?
.
Bởi vì thực ra đâu có cách nào
Mực vô tri, những câu từ vô giác
Chẳng tả nổi nét in hằn ghi tạc
Trong khoảnh khắc này, trong ánh mắt tôi
.
Em à, em ơi, thân yêu của tôi,
Giữa biển người em là riêng, duy nhất
Nhưng hiếm hoi tôi viết lời chân thật
Đặt em vào những chữ nghĩa quẩn quanh

Hình như khi một thi sĩ si tình
Thì trong họ, em mãi là bất tử
Tôi chỉ là kẻ dạo chơi với chữ,
Nhưng em dịu dàng, sống mãi lòng tôi
.
Có lẽ em ước mình đã chết rồi
Để đường ta chẳng bao giờ chung ngả
Em của tôi, một giây tôi còn nhớ
Là một giây em còn sống trên đời
_____________________

Nguyên văn:

[Unrequited]

I want to write about you like I never did
It was never spoken about a person this way
Human was never codified in such manner
And do you know why
.
Because there is no way
No ink
No letters to combine
To explain the depth of your imprints on my skin
On my moments
On my vision
.
You are, my dear, one of many
But only rare get written down
….
So I read that if a writer falls in love with you,
You will never die
Well,
I am no writer
And my words come as they go
Light and unnoticed
But I still keep you alive
In my breathing memory –
.
And maybe you wish to die so we never cross paths
And I will let you be
But don’t forget,
You might live for a second more
If I keep you alive within me
_____________________
Link Reddit: https://redd.it/aiz5se
_____________________
Bài đăng của bạn Lily Ks trong group:
https://www.facebook.com/groups/rvn.group/permalink/580907322819480
[Illustration: CRUSCHIFORM / Behance ]

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *