Nếu như tâm trạng không tốt hoặc cảm thấy u uất, hãy đi dọn dẹp lau chùi xung quanh.
Là một người phải vật lộn với chứng trầm cảm, tôi không tài nào giải thích được cái cảm giác nhẹ nhõm bờ vai mỗi khi đi ngủ trên một cái giường ngăn nắp, mỗi khi thức dậy thấy bát đĩa sạch tinh tươm, mỗi khi về nhà mà sàn không một hạt bụi. Lời khuyên này tôi đặc biệt dành tới các bạn trẻ vừa rời nhà và còn đang loay hoay với một cuộc sống tự thân tự lập.
Khi đang nấu ăn, đừng chờ không mà hãy rửa luôn chén dĩa. Vừa mới thức dậy hãy tiện tay gấp luôn chăn mền. Quần áo cởi ra đặt gọn gàng, đừng ném nó xuống sàn hay lên giường. Những điều này sẽ làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của bạn.
Môi trường sống gọn gàng thì tâm trí cũng sẽ gọn gàng theo.
Kinh nghiệm xương máu của tôi đấy.
____________________
Link Reddit: https://redd . it/g6dvc8
____________________
u/FutureBondVillain (17 points)
Tớ có cần trị liệu tâm lý không nhỉ? Tớ tan ca về nhà mà thấy trong bồn còn chén dĩa hay phòng khách vãi đầy đồ chơi của chó thì tớ không tài nào thoải mái thư giãn được cho đến khi tớ dọn dẹp xong hết. Giống kiểu phải chuẩn bị trước để có một đêm tuyệt vời vậy (hoặc chỉ lướt Netflix sương sương 2 tiếng nhưng không thực sự xem cái gì cả và rồi đi ngủ.)
____________________
u/myrebelyell69 (325 points)
Tôi cũng để ý thấy vậy. Nhưng tôi dọn dẹp nhà cửa và làm tâm trạng tốt lên được vài ngày xong lại có những thứ nhỏ nhặt xảy ra (ví dụ như để lon soda lên bàn mà không ném vào thùng rác) và rồi lại trở về sống trong đống rác như cũ. Một vòng lẩn quẩn tiêu cực.
>u/thc-3po (109 points)
Tôi cảm thấy tội lỗi lắm chứ. Đầu tiên là một cái dĩa dơ. “Cũng không dơ lắm, xíu trưa mình xài tiếp”. Rồi bất tri bất giác mà nhà chẳng còn lại một cái dĩa sạch nào. Tôi đã làm gì thế này
>>u/myfreshestaccount (31 points)
Nếu mà cậu ngồi máy tính nhiều thì hãy tập thói quen khi đứng dậy tiện tay dọn theo cái gì đó trên bàn. Nghe đơn giản nhưng nó sẽ làm nên sự khác biệt. Đi vệ sinh à? Cầm cái lon trên bàn đi bỏ thùng rác luôn. Đi lấy đồ ăn vặt? Đem chén dĩa về lại bếp nhé.
>simonsuperhans (27 points)
Cậu biết cái gì đã giúp tôi không? Chỉ một câu nói.
“Nếu chỉ tốn ít hơn 10 phút để làm cái gì đó, hãy làm ngay tức khắc.”
Hãy ứng dụng câu này với mọi thứ trong cuộc sống. Mỗi lần cậu uống nước ngọt xong, cậu để nó lên bàn và cái suy nghĩ “chút nữa dọn” hiện lên, hãy ngay lập tức tự vấn “làm cái này có tốn ít hơn 10 phút không?”. Nếu có, hãy làm liền ngay và lập tức. Không viện cớ, hãy hành động.
Sớm thôi, cậu sẽ nhận ra cậu đã năng suất hơn, nó đã trở thành một thói quen và cậu sẽ hoàn thành mọi thứ đúng hạn. Tôi đã tự hỏi chính mình như thế 15 năm rồi, và cuộc sống của tôi thật sự thay đổi. Một câu nói có thể làm cải dời cả thế giới.
____________________
u/Struboob (567 points)
Tôi là một nhân viên y tế, đang vật lộn với trầm cảm, khi COVID không giúp ích gì cho hội chứng lo âu của tôi mà lại khiến thời gian tôi ở bệnh viện ít đi, khi ở nhà lúc nào tôi cũng tự nhủ “làm xong hết đi mày sẽ thấy ổn hơn”, “dọn phòng khách đi tâm trạng mày sẽ ok hơn”, “rửa hết chén đi mày sẽ thấy yêu đời hơn”. Cũng có ích kha khá.
>u/JasonALang (156 points)
Bảo rồi, tôi cũng làm thế nhưng theo một cách khác. “Dọn phòng khách đi cái thằng não cứt vô giá trị này. Làm sao? Bé lên ba hay gì mà không chùi nổi toilet? Rửa chén đi ôi cái thằng đầu buồi.”
Tôi có thể ghét chính mình lắm, nhưng tôi (thường) làm vậy để hoàn tất công việc.
____________________
Bài đăng của bạn Vân An Vũ trong group:
https://www.facebook.com/groups/rvn.group/permalink/530958057814407
[Illustration by: AQR Studio]