Chuyện kể rằng từ khi được tuyển vào cung, Thục Nương Trần Thị Chân được An Dương Vương sủng ái, không lâu sau nàng đã thụ thai. Mùa hạ, ngày rằm tháng Năm (15/5) năm Tân Dậu, Đệ nhị Nguyên phi Thục Nương Trần Thị Chân sinh một nàng công chúa “mắt phượng mày ngài, mặt tựa tuyết hoa” tại kinh đô Cổ Loa. Vua An Dương Vương sung sướng vô cùng, ông đặt tên cho con gái là Mỵ Châu.
Khi trưởng thành An Dương Vương giao cho nàng phụ giúp cùng với mẹ cai quản, dạy dỗ 300 thị nữ trong cung. Trong thời gian này Triệu Đà lăm le muốn xâm phạm bờ cõi Âu Lạc. Với mưu kế thăm dò, Triệu Đà sai con trai là Trọng Thủy sang định hôn sự. Theo như tập tục Âu Lạc, Trọng Thủy chấp nhận ở rể. Tình cảm vợ chồng son sắt, Mỵ Châu đã hoàn toàn tin tưởng Trọng Thủy và không ngần ngại nói ra những bí mật của Cổ Loa thành, trong đó có cả bí mật quân sự là nỏ thần Kim Quy và còn dẫn Trọng Thủy đến xem nỏ ở một ngôi đền cạnh cung vua, nhân lúc không để ý Trọng Thủy đã đánh tráo nỏ thần và viện cớ nhớ nhà để xin phép An Dương Vương về thăm quê hương.
Lúc từ biệt vợ, Trọng Thủy tỉ tê: “Chuyến đi này tôi nhớ nàng khôn xiết. Trong khi tôi về bên ấy, ngộ nhỡ hai nước lại có chuyện bất hòa, Nam Bắc cách biệt, tôi muốn đi tìm nàng thì biết làm thế nào để gặp được nhau?
Mỵ Châu đáp: “Thiếp có cái áo lông ngỗng, lông nó sáng rực khác thường, thiếp sẽ mặc vào người, đi đến đâu rứt lông rắc dọc đường. Chàng cứ theo dấu ấy mà tìm gặp”.
Với sự chủ quan với vũ khí nỏ thần, An Dương Vương đã không phòng bị trước đến khi giặc của Trọng Thủy dẫn đến cửa thành nhận ra nỏ thần không còn hiệu nghiệm đã quá muộn màng.
Âu Lạc thua trận, nhà vua chỉ mang theo Mỵ Châu phi ngựa chạy về phía nam. Tình yêu che mắt, Mỵ Châu vẫn ngây thơ về một viễn cảnh đoàn viên với người chồng bên kia chiến tuyến. Nàng dứt lông ngỗng từ chiếc áo choàng quý giá để đánh dấu những nơi ngựa chạy qua. Dân gian kể rằng sau khi An Dương Vương chạy đến biển Cửa Hiền, thuộc khu vực núi Mộ Dạ (Nghệ An) thì ngựa và người đều kiệt sức, mà quân giặc như có mắt thần vẫn đuổi sát phía sau. Tuyệt vọng, An Dương Vương bèn hướng ra biển cầu cứu thần Kim Quy. Thần Kim Quy hiện ra và nói: “Giặc ngay sau lưng nhà ngươi đấy”.
Vua An Dương Vương lúc này mới tỉnh ngộ nhìn lại sự việc. Lại thêm dấu lông ngỗng còn vương vãi bên đường, ngài đã vung kiếm chém con gái. An Dương Vương được thần Kim Quy rẽ nước dẫn vào biển sâu, còn Mỵ Châu nằm lại bên bờ cát. Sau khi mất, theo truyền thuyết Mỵ Châu được Trọng Thủy đưa về mai táng ở Cổ Loa hóa thành hòn đá ngọc. Tại làng Cổ Loa hiện còn lăng bà Chú (ở đông bắc xóm Vang, phía nam khu đầm Cả).
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.”