NƯỚC HOA, 95% LÀ NƯỚC, CHỈ CÓ 5% LÀ BÍ KÍP KHÁC NHAU, CON NGƯỜI CŨNG VẬY, KHÁC BIỆT LÀ Ở 5% HỌC HỎI, KIÊN TRÌ 

  1. Gà gáy thì trời sáng, gà không gáy trời sẽ không sáng, nhưng trời sáng hay không không do con gà, quan trọng là ai chịu tỉnh. Dậy sớm thì sống được cả một ngày trọn vẹn, không dậy được sớm thì cứ cả đời tầm thường.

Cảm ngộ: Mỗi ngày tỉnh dậy, đều là một cuộc đời mới. Khỏe mạnh mà sống mới là điều quan trọng và hạnh phúc nhất trên đời. Trân trọng ánh mắt trời, sáng sớm ngủ dậy ra ngoài tập thể dục, hít gió trời, phơi nắng một chút.

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, mỗi một nhành hoa cây cỏ, mỗi một tiếng chim líu lo, tất cả đều là cảnh đẹp của cuộc sống, đừng phụ lòng những thứ tốt đẹp như vậy.

  1. Có một người mua một làn lê, trời nóng sợ lê hỏng thì tiếc, nên mỗi ngày đều chọn ra những quả sắp hỏng đến nơi để ăn, cuối cùng là ăn cả làn lê hỏng.

Cảm ngộ: cuộc đời cũng giống như ăn lê vậy, vì những chuyện không như ý mỗi ngày mà sống cả đời buồn bã, lo âu; vứt bỏ hết đi những muộn phiền trong lòng, mỗi ngày tích cực, vui vẻ lên một chút, cả cuộc đời bạn cũng sẽ theo đó mà rực rỡ, sáng lạn.
Trân trọng hiện tại, tích cực vui vẻ! Đừng bao giờ nhốt mình trong cái vòng luẩn quẩn của cảm xúc tiêu cực.

  1. Con vẹt gặp con quạ, con vẹt ở trong lòng an yên, con quạ ở ngoài tự do bay nhảy. Con vẹt ngưỡng mộ sự tự do của con quạ, con quạ lại ngưỡng mộ sự an nhàn của con vẹt, hai con quyết định hoán đổi vị trí cho nhau. Con quạ được an nhàn, nhưng lại không có được sự yêu mến của chủ nhân, cuối cùng trầm uất mà chết. Con vẹt được tự do, nhưng vì đã quá quen với sự an nhàn mà mất đi khả năng sinh tồn độc lập, cuối cùng chết vì không biết kiếm ăn.

Cảm ngộ: đừng mù quáng ngưỡng mộ hạnh phúc của người khác, có lẽ nó không hề phù hợp với bạn.
Sống ở đời, đừng đi so sánh với người khác, cứ sống tốt cuộc sống của mình, tận hưởng cuộc đời của mình là được.

  1. Một giọt mực rơi vào một cốc nước sạch, cốc nước biến sắc, không thể uống được nước. Cũng một giọt mực nhưng rơi xuống biển, nước biển vẫn trong xanh. Vì sao? Vì dung tích (độ lượng) của hai thứ là không giống nhau.

Cây lúa chưa chín thì dựng lên, cây lúa đã chín thì cong xuống. Vì sao? Vì sức nặng (phân lượng) khác nhau.
Cảm ngộ: Khoan dung với người khác, chính là “độ lượng”; khiêm tốn với bản thân, chính là “phân lượng”; hai thứ hợp lại, chính là “chất lượng” của một người. Tầm nhìn càng xa, càng hiểu thế nào là bao dung; EQ càng cao, càng biết cúi đầu đúng lúc.
Mong rằng tất cả chúng ta đều là những người có EQ cao và nhìn xa trông rộng.

  1. Nước hoa, 95% là nước, chỉ có 5% còn lại là khác nhau, và nó là bí kíp của các nhà sáng chế.
    Con người cũng như vậy, về cơ bản thì 95% là giống nhau, mấu chốt nằm ở 5% còn lại, bao gồm đạo đức, nhân phẩm, dục vọng, chúng quyết định sự vui buồn của đời người.

Tinh chất thơm phải được ủ tới 5,10 năm mới được cho vào nước hoa, con người cũng như vậy, phải trải qua sự mài dũa, vấp ngã của tuổi trưởng thành, mới có thể hình thành nên được cái dư vị có một không hai của riêng mình.
Vì vậy, học hỏi là rất quan trọng, và kiên trì cũng vậy.

  1. Một cặp cha con dắt con lừa đi trên phố, hai người cùng dắt bộ con lừa, có người nói hai người họ ngốc, có lừa mà không cưỡi; con trai cưỡi, người khác nói con trai bất hiếu; người cha cưỡi, họ lại bảo người cha nhẫn tâm; hai cha con cùng cưỡi, họ lại bảo không biết yêu thương động vật; cuối cùng, hai cha con đành khiêng con lừa về nhà.
    Con người, đừng sống trong miệng lưỡi, đồn đại của người khác.
    Nếu bản thân không có chính kiến và nguyên tắc riêng, luôn chịu ảnh hưởng bởi lời nói của người xung quanh, vậy thì cả đời này cũng chỉ có thể làm ra những chuyện ngốc nghếch như chuyện “khiêng con lừa về nhà” mà thôi.
  2. Con cáo phát hiện ra ổ gà, vì quá béo không thể chui được vào chuồng, nên nó đã nhịn đói ba ngày để vào được chuồng. Nhưng sau khi ăn xong lại không thể ra ngoài, chỉ đành nhịn đói tiếp 3 ngày nữa để trở được ra, cuối cùng nó than thở, ngoài việc thỏa mãn được cái mồm ra thì toàn bộ việc này đều là vô ích.

Đời người há chẳng phải cũng như vậy, đến rồi đi, đi rồi lại đến, dùng cả thanh xuân để kiếm tiền, khó mua lại được thanh xuân; dùng cả sinh mạng để kiếm tiền, khó mua lại được sức khỏe; dùng thời gian để kiếm tiền, khó kiếm lại được thời gian; dù có kiếm được tiền của cả thế giới, thì cũng chẳng thể dùng số tiền đó để mua lại được cả cuộc đời.
Vì vậy, học cách nghỉ ngơi và tận hưởng niềm vui là điều vô cùng quan trọng.

  1. Vào ngày họp phụ huynh, cô giáo viết lên trên bảng 4 phép tính:
    2+2=4
    4+4=8
    8+8=16
    9+9=20
    Các phụ huynh trông thấy đều nhốn nháo lên: “Cô ơi, cô làm sai một phép tính rồi.”

Cô giáo quay người lại, chậm rãi nói: “Đúng, mọi người đều biết là phép tính này sai, nhưng 3 phép tính đúng trước đó mà tôi làm lại không có ai khen tôi cả, vì sao mọi người lại chỉ nhìn vào phép tính sai?”
Cố giáo nói tiếp: “Các vị phụ huynh, giáo dục thực sự không nằm ở việc phát hiện lỗi sai của con trẻ, mà là khen ngợi và đánh giá cao những việc đúng đắn mà chúng làm.”

Làm người cũng vậy, bạn tốt với họ 100 lần, họ có thể sẽ quên hết; nhưng chỉ một lần trái ý họ thôi, họ sẽ nhớ cả đời.
Đây chính là đạo lý 100 – 1 = 0 trong làm người.
Bạn bè với nhau cũng vậy, người thân họ hàng với nhau cũng vậy. Bạn bè với nhau, nhường một bước là “thượng”, người thân với nhau, lùi một bước là “cao”.
Một giọt ân huệ, một thùng báo đáp, đây mới là cái đạo làm người.
Điều này đúng với trẻ em, và với cả người lớn.

(Theo Trí thức trẻ)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *