Người yêu thì ko có, bạn bè thì F0, F1 ở nhà chữa dịch, tránh dịch hết rồi. Có 1 mình, công việc cũng nhiều vì nhiều người nghỉ vì là F0 nên cố làm thêm 3 tiếng buổi tối được thêm 300k, xong nhìn lên đồng hồ đã 9h, vác xe ra khỏi công ty cho bác bảo vệ còn đóng cửa. Trên đường về, ghé qua chiếc xe đẩy bán ngô khoai xôi, bánh bao các thứ, gọi 1 xôi, 1 bánh mì pate, trong lúc chờ người ta làm thì mình ngồi vỉa hè, bấm điện thoại, nhìn sang thấy có 1 bé gái đang chuẩn bị ăn bánh bao…mình nhìn thấy cũng đáng yêu nên mình hỏi:
– Chú đói quá, cho chú xin 1 nửa cái.Bé gái nhìn mình, xong nhìn chiếc bánh bao rồi trả lời:- Nhưng cháu cũng đói lắm.
Mình mới nói:
– Chú trêu tí thôi.Nhưng ko hiểu sao ngay lúc ấy, bé bẻ nửa chiếc bánh bao xong chìa ra cho mình…- Của chú đây ạ.
Mình khá bất ngờ, lúc ấy mình ko lấy, mình bảo:
– Chú trêu thôi, bé ăn đi, mà bố mẹ bé đâu, sao lại ngồi đây 1 mình…Thì bé trả lời:- Bố cháu mất rồi ạ, mẹ cháu kia ạ.
Xong bé chỉ ra chỗ 1 chị trẻ trẻ đang phân loại chai bìa các thứ (như mọi người hay gọi là đồng nát)…mình mới hỏi chị ấy:
– Chị là mẹ bé à chị?Chị nhìn mình, nở nụ cười tươi rồi:
– Ừ, chị là mẹ bé, khổ, 2 mẹ con cứ loanh quanh giờ chị mới mua đc cái bánh bao cho cháu ăn, khổ thế đấy chú à.
– Bé bảo em là anh nhà mất rồi à chị?
– Ừ, anh nhà tai nạn giao thông mất rồi…
Nói đến đây thì mình im lặng 1 chút…nghĩ mình hỏi hơi vô duyên, xong mình quay sang nhìn bé thì bé vẫn cầm 1 nửa cái bánh bao, lúc mình nhìn lần 2 đó thì bé tiếp tục chìa ra cho mình:
– Chú ko ăn ạ.
Mình mới nói là:
– Chú có đồ ăn rồi, bé ăn nốt đi.
– Vâng ạ.
Ngay lúc ấy thì đồ của mình cũng xong, mình ra thanh toán, trong lúc thanh toán mình vẫn nhìn ra chỗ đứa bé và chị ấy…thì thấy bé vừa ăn vừa cười với chị, chị vừa làm việc vừa trêu bé…mình liền lấy trong ví 300k = đúng số tiền mình làm thêm giờ hôm nay rồi tiền tới đưa cho mẹ bé:
– Em cũng ko có nhiều, có chút được sếp thưởng, em gửi chị, có gì chị mua đồ ăn, đồ uống cho chị với bé ăn giúp em nhé…
Rồi mình lên xe đi luôn, vì mình mà ở lại sợ người ta ko lấy trả lại…, lúc mình chuẩn bị đi, mấy giây thôi:
– Cháu cảm ơn chú ạ.
Lời cảm ơn khiến mình cảm thấy bao muộn phiền, mệt mỏi tan biến…kiểu như mình đi làm thêm giờ, giúp đc công việc cho công ty, có tiền, mình gửi chị ấy, sắp tới dù ko nhiều nhưng chị ấy và bé cũng đc những bữa ăn ngon hơn…Cũng ko biết rút ra bài học gì, chỉ muốn tâm sự chút thôi…ko biết có ai từng giống mình ko?